ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 91

“Priya, nhìn kìa.”
Mẹ và tôi đều nhanh chóng dừng lại và nhìn chăm chú về phía trước. Có

một bó hoa trường thọ ở đó, gói trong giấy mỏng màu xanh lơ. Bó hoa gồm
nhiều loại, một vài đóa thuần màu vàng, những đóa khác có nhụy vàng và
cánh hoa trắng xòe ra như một chiếc quạt ở phía sau. Chúng được bó lại với
nhau ở phần cuống bằng một đoạn ruy băng trắng được uốn cong, một
miếng ruy băng trắng được buộc lỏng lẻo thành nơ nơi bó hoa xòe rộng ra.
Trông có vẻ như bó hoa chỉ gồm sáu cành, nhưng lại có vô số đóa hoa nên
nhìn khá to.

Đây không phải lần đầu tiên chúng tôi nhận được hoa trước cửa nhà. Sau

khi Chavi mất, trước cửa nhà chúng tôi từng có rất nhiều hoa. Mọi người
mang tới hoa và đồ ăn. Cứ như thể chúng tôi ăn hết chừng ấy đồ ăn trước
khi chúng hỏng. Chúng tôi phải vứt đi hầu hết số hoa nhận được, vì ngay cả
khi giữ lại chút xíu thì mùi hương của chúng quá nồng và đối chọi lẫn
nhau, khiến chúng tôi khó thở. Thật ra là khó thở hơn. Vì vài tuần đầu sau
sự ra đi của Chavi, ai nấy đều khó thở. Bầu không khí ngập hương hoa
khiến mọi việc trở nên tệ hại hơn.

Dù sao thì đã gần một năm rồi. Lần cuối cùng chúng tôi bất ngờ nhận

được hoa là ở Omaha, ai đó trong công ty mẹ tôi ở Omaha đã biết về sự
việc của Chavi. Người đó đã nhanh chóng gửi hoa mà không nói với bất kỳ
ai, ít nhất là với tôi hoặc mẹ: nhưng người duy nhất ở đây tôi kể cho nghe
về việc của Chavi là Gunny, ông thì không có địa chỉ của tôi. Cho nên tôi
không nghĩ người gửi là ông. Trước đó là… ở San Diego. Và cũng là
những đóa hoa trường thọ.

“Mẹ, đợi đã.”
Bà ngừng lại trước khi đến gần những bông hoa, đôi lông mày nhướn lên

khi tôi lôi điện thoại từ trong túi ra. “Con nghiêm túc đấy à?”

“Nó khiến con buồn cười.”
Bà nhảy lùi lại và hất túi sữa lên, ra hiệu cho tôi tiến về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.