ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 26

vát trong thị tộc đã cất hộ gánh nặng giúp con người xấu số đó bằng cách
lấy đi cả tiền bạc lẫn những chiếc ủng. Morgan đã đào một ngôi mộ với sự
lặng thinh chai đá trong khi những người khác than khóc ầm ĩ, đi vòng
quanh một cái thùng chứa rượu uytki mạch nha, nâng cốc chúc mừng
chuyến đi đến địa ngục của ông già.

“Xin lỗi vì chiếc ủng của chú cậu nhé, chàng trai”, một người đàn ông

gào lên khi Morgan đào con đường cứng như đá lên. “Lão già Kevin đã
từng là một người bạn vui tính, đã từng...”

“Kerwin”, Morgan gầm gừ.

“Phải rồi”, một người khác đồng ý. “Không ai có thể kể một câu

chuyện quanh đống lửa vào một đêm đông lạnh giá như ông già Derwin tội
nghiệp”.

Lạy Chúa, Morgan thầm nghĩ, người đàn ông mới chỉ chết chưa đầy

một giờ mà mọi người đã không thể nhớ nổi tên của ông ta. Anh tự hỏi sao
họ có thể quên ông ta dễ dàng như thế.

“Morgan! Quỷ tha ma bắt, thằng con của ta đâu rồi?”

Morgan nghiến chặt răng. Đã rất nhiều lần anh ước rằng cha anh có

thể hoàn toàn quên mất anh. Anh thúc Pookah chồm lên để đến cạnh ông
già đó.

Đôi mắt tinh ranh của Angus MacDonnell hằn sâu thêm khi ông ta

ngẩng đầu lên nhìn con trai. “À, con ta đây rồi”. Ông ta kép người trùm
khăn kín mít kẹp chặt bên mình. “Thu được cây sồi vĩ đại như thế này quả
thật phải gieo từ một hạt giống tốt”.

“Vâng nhưng ngay cả cây sồi vĩ đại nhất cũng có thể chết khô theo

năm tháng”, Morgan đáp trả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.