ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 319

Đôi mắt bỏng rát của ông quét quanh căn phòng. Con bé đã chia sẻ

loại cuộc sống nào với Morgan? Liệu đó là cuộc sống tràn ngập tình yêu và
tiếng cười hay chỉ đầy cay đắng và trách cứ? Liệu ông có nên đến sớm hơn,
ông day dứt, hay chuyến đi này của ông chỉ đẩy nhanh tấn bi kịch này mà
thôi? Không một đầu mối nào cho ông câu trả lời. Họ đã đến đây rồi và
nhận ra phong cảnh một phòng ngủ đáng yêu vô cùng dễ chịu, chỉ bị phá
hỏng bởi một chiếc ghế gãy nát nằm chỏng chơ. Một ngọn lửa ấm cũng
cháy lách tách trong lò. Vậy vì thánh thần nào xui khiến mà Sabrina lại
đâm bổ xuống con đường đóng băng đó với đôi bàn chân trần và một chiếc
váy ngủ?

Đôi bàn tay Dougal nghiến chặt thành hai nắm đấm. Ông muốn lắc

Morgan thật mạnh, để đòi cậu ta câu trả lời cho những câu hỏi đang dằng
xé ông. Nhưng khi ông trông thấy Morgan lau nhè nhẹ một tấm vải ướt dọc
theo má Sabrina thì có điều gì đó đã ngăn ông lại. Ông chưa bao giờ tin
rằng, đôi bàn tay quá đỗi to lớn, mạnh mẽ đó lại có thể nhẹ nhàng đến vậy.

Alex xuất hiện ở khung cửa, ánh mắt hoang vắng cố lảng tránh chiếc

giường. An tâm phần nào khi bị xao lãng, Dougal lắng nghe những điều
con trai ông nói, rồi đặt một tay lên vai Morgan. Đôi mắt Morgan vẫn
không một giây rời khỏi khuôn mặt Sabrina, đôi bàn tay anh vẫn tiếp tục
những cử động dịu dàng.

Dougal rút tay lại. “Hai trong số những người đàn ông phục kích

chúng tôi đã chết. Ba người khác tháo chạy. Anh họ của cậu bị thương. Bọn
họ đã tống hắn vào ngục. Hắn sẽ cần chăm sóc đấy”.

Giọng Morgan trầm đục độc ác. “Cứ để thằng con hoang đó thối rữa

ra”.

Bị lôi kéo đồng tình với Morgan, Dougal lắc đầu với Alex, hiểu rằng

Morgan sẽ dịu lại khi mùi hôi thối của sự phản bội không còn quá mới mẻ
với lỗ mũi của cậu ta nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.