ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 366

Ranald nhấp nhổm. “Tôi sẽ không làm thế nếu tôi là bà. Đó không

phải ý tưởng thông minh chút nào đâu. Tôi không thể chịu trách nhiệm
nếu...”

Elizabeth lưỡng lự trước một ngã rẽ trong hành lang, nhưng Ranald đã

trình ra chỗ của Morgan bằng cách lao đầu qua họ và ném mình ra trước
cánh cửa.

“Đứng sang một bên, thưa ngài!” Bà ra lệnh.

Gục xuống đầu hàng, Ranald vâng lời. Elizabeth xòe rộng bàn tay bà

trên ngực chồng mình. Đôi mắt sắt đá của bà phản chiếu quyết tâm đã rõ.
“Em muốn cả hai người quay xuống. Em không quan tâm anh nghe thấy
những gì hay anh tưởng anh đã nghe thấy những gì, chỉ đừng lên đây nếu
em không gọi anh. Anh hiểu rồi chứ?”

Trong giây phút rất lấy làm vô lý, Dougal không thể không phá lên

cười. Ông không thể nhớ nổi thời điểm nào ông yêu vợ ông hơn nữa. Ông
bước lùi lại, trao cho bà một cái cúi mình nhã nhặn và mở cửa. “Xin bà cứ
tự nhiên, thưa phu nhân”.

Elizabeth hất cánh cửa sang một bên. Qua đầu bà, Dougal thoáng nhìn

thấy khuôn mặt sững sờ của Morgan. Đôi mắt bệ rạc của cậu ta rực lên vẻ
nao núng đầu tiên của tình trạng thật dễ bị tổn thương.

Elizabeth chống hai tay hai bên hông. “Ngậm cái quai hàm bướng

bỉnh của cậu lại, Morgan MacDonnell. Cậu sẽ không nhận được chút khoan
dung nào từ tôi đâu”.

Bà lao ào ào vào căn phòng, đóng sầm cửa lại trước mặt Dougal.

Dougal vỗ nhẹ vào vai Ranald khi hai người bước xuống cầu thang.

“Hãy cầu nguyện cho thủ lĩnh của cậu, chàng trai. Cậu ta đã gặp chính xác
vị hung thần còn dã man hơn bất kì con quỷ nào đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.