ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 367

*

* *

Cùng chia sẻ một vại bia ngọt lịm, Dougal và Ranald tiếp tục giữ lời

cầu nguyện của họ ở bên dưới. Khi nhiều giờ trôi qua, Ranald giật mình
trước mỗi tiếng động mới, nhưng Dougal chỉ chậm rãi uống bia trong cốc
của ông, giấu đi một nụ cười nhỉ xíu, bí mật.

Những âm thanh giạn dữ cao vút lên dẫn theo sau những tiếng rầm

rầm như sấm dậy khiến bia của Ranald sóng sánh trào ra khỏi chiếc cốc.

Dougal nâng cốc của ông lên chúc mừng. “Cho Beth”, ông nói nhẹ

bẫng.

Âm thanh chói tai trở nên tệ hơn. Tiếng rống thịnh nộ của một người

đàn ông võ nát bởi tiếng thủy tinh loảng xoảng. Thêm cả một tràng âm
thanh nối tiếp nó, rồi tiếng rõ ràng của một cái tát vả thẳng vào khuôn mặt.
Đôi mắt của Ranald nới rộng. Dougal hơi cúi đầu trước sự tĩnh mịch dày
đặc theo sau. Sự vắng lặng của những âm thanh bị gián đoạn cứ kéo dài cho
đến khi Dougal cũng bắt đầu bồn chồn trên ghế. Ông rút chiếc đồng hồ dây
đeo ra khỏi túi áo khoác.

Elizabeth xuất hiện trên đỉnh cầu thang. Váy của bà phủ đầy bụi đất

lem nhem với những vết trông như dấu vết của một bàn tay to lớn. Khi bà
chậm rãi bước xuống, bà cào thẳng vào mái tóc buông xõa của bà, gương
mặt sắc sảo của bà sáng rực lên với thắng lợi và hân hoan.

Bà giang tay ra với Dougal. “Cậu ta thề sẽ giúp chúng ta. Cậu ta nói

rằng cậu ta sẽ làm bất cứ điều gì có thể cho Sabrina. Bất cứ điều gì giúp
được cho con gái chúng ta”.

Dằn mạnh chiếc cốc của mình xuống, Ranald nhảy dựng lên từ nền lò

sưởi. “Có thế chứ, tôi biết Sabrina của chúng ta sẽ không bỏ mặc cậu ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.