ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 380

Ngỡ ngàng, Morgan bước hụt chân, nhưng những bước nhảy điêu luyện của
Elizabeth đã sửa chữa sai sót của anh một cách dễ dàng.

Họ bước theo hai hướng tách nhau. Morgan nắm tay bà giơ lên cao khi

bà xoay một vòng xung quanh anh, tiếng vải sa tanh xoắn xuýt theo từng
bước chân của Beth. “Dougal đã chuẩn bị một thư kí cho cậu khi cậu đi
London”, bà nói.

“Sabrina đã dự định dạy chữ cho tôi. Nhưng dường như luôn có việc

hay ho hơn chen vào dự định đó...” Morgan im bặt, chợt nhớ đến người mà
anh đang nói chuyện cùng là ai. Anh liếc qua Elizabeth với ánh mắt tội lỗi.

Nụ cười nửa miệng hiểu biết cong lên trên đôi môi bà. “Tôi dám chắc

là như thế”.

Họ bước lại gần nhau tại điểm giữa của căn phòng. Morgan nở một nụ

cười khi tay anh lướt một vòng quanh eo bà. Anh cảm thấy một thứ kích
thích dễ chịu khi chạm tay vào cơ thể một người phụ nữ theo cách này, một
kiểu tán tỉnh đem lại sức hấp dẫn mạnh mẽ nhờ vào tính trang trọng và
thanh nhã của nó.

“Tôi cảm thấy không thể chờ đến khi được nhảy điệu này với...” Anh

chợt lặng đi khi nhớ ra mình sẽ không bao giờ có thể nhảy điệu này với
Sabrina. Nàng sẽ không bao giờ được hưởng niềm vui của bữa tiệc cưới có
những điệu nhảy và bản nhạc vui nhộn. Cảm giác đau khổ và tội lỗi trào lên
trong cơ thể anh. Đôi chân anh cứng lại, chôn chặt trên sàn nhà.

Tiếng đàn trở nên ngập ngừng. Elizabeth quăng một cái nhìn giận dữ

về phía gã nhạc công và ngay lập tức bài nhạc lại trở về bình thường, mắt
gã nhạc công dán chặt vào những phím đàn.

Không hề sai sót một bước chân nào, bà tiến vào vòng tay của

Morgan. “Điều cuối cùng con gái ta cần là lòng thương hại của cậu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.