ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 438

Nàng mím chặt môi cương quyết và nhất định khóa chặt đầu gối. Anh

lại đẩy nàng một lần nữa. Nhưng lần này anh không đủ nhanh để tóm lấy
nàng. Nàng ngã nhào xuống, chỉ kịp chống người bằng hai tay.

Sự im lặng của Morgan dường như rõ ràng hơn nhiều so với tiếng hú

khoái trá của đám khỉ.

Trong khi đó, Sabrina cố gắng giữ cho người mình không chạm xuống

nền đá, nàng, “Họ nên quét tước chỗ này thường xuyên hơn nữa. Cái sân
bẩn khủng khiếp. Cái sân này bẩn khủng khiếp”.

*

* *

Vào tuần tiếp theo, Sabrina đã trở thành khách quen với mỗi tấc đất

trên đường phố London. Sàn cẩm thạch trơn láng và và mát mẻ của thánh
đường Wesminster, những tấm thảm Ba Tư sang trọng của những cửa hàng
trên đồi LuDougalate, những viên đá lát nền của Nhạc viện London mà
nàng từng thấy hoa văn của chúng xuất hiện trên những đồ dùng trang trí
của bác Honora. Nhưng chỉ có thảm cỏ dày và mượt của ngôi vườn
Vanxhall mới có thể đỡ được những cú ngã đau điếng của nàng.

Và ở trên nàng, đằng sau nàng, bao quanh nàng – là Morgan, đượm

mùi gỗ thông và xạ hương, kiên nhẫn và luôn gần bên nàng, vẻ mặt khoái
trá của anh mỗi khi nàng ngã bị làm cho nàng chỉ muốn thét lên cho hả cơn
tức tối.

Morgan MacDonnell còn quái ác gấp đôi vị bá tước Montgary đầu

tiên. Halbert thì chỉ lột da những kẻ bị tế sống nhưng Morgan còn hành hạ
những kẻ bị lột da bằng những trò ma quỷ. Dưới con mắt Sabrina, anh đã
trở thành một con quỷ mắt xanh đóng bộ quần áo và ca vát lịch lãm. Anh
châm chọc nàng, thúc vào lưng nàng, và đẩy nàng ngã lăn qua một địa ngục
khổ luyện mà anh chế tạo ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.