ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 466

thấy Ranald và Enid đang cầm tay nhau chạy vội vàng ra phía cửa, đằng
sau là một đám người ầm ầm đuổi theo.

“Khỉ thật!” Morgan chửi thề. “Anh cứ nghĩ chúng ta sẽ có nhiều thời

gian hơn.”

Thời gian là một thứ gì đó đang bị phí phạm khi đám đông ầm ầm

đuổi đằng sau họ. Morgan bèn đặt Sabrina lên một cái bàn tránh khỏi vùng
nguy hiểm và đẩy cả nàng lẫn cái bàn ra ngoài cửa.

Tiếng la hét điên cuồng từ đám người đang báo thù. Một luồng gió

lạnh tràn qua cánh cửa, làm tắt những cái đèn và dìm căn phòng vào bóng
tối hỗn loạn. Hợp xướng của những tiếng thét thất thanh và gào rú bắt đầu
cất lên.

Sabrina ngồi trong bóng tối, run rẩy, sợ rằng Morgan sẽ bỏ rơi nàng ở

đây. Nhưng may mắn là nàng không phải chờ lâu.

Tràn đến như làn gió và bóng đêm, mùi hương hòa quyện của gỗ

thông và đàn hương quấn quít những giác quan của Sabrina. Vòng tay
mạnh mẽ và ấm áp ghì chặt lấy thân thể nàng. Đôi môi Morgan tìm đôi môi
của nàng trong bóng tối và đặt lên đó một nụ hôn cuồng nhiệt như lúc hai
người vẫn còn ở lâu đài MacDonnell. Lưỡi anh xoắn xuýt lấy lưỡi nàng,
giai điệu chiếm hữu và nóng bỏng như một thứ chất lỏng tràn vào mọi nơi
trong thân thể nàng.

Mọi hành động yêu đương anh dành cho nàng chỉ gói gọn trong cái

hôn này. Mọi khao khát chiếm hữu. Cái lưỡi và đôi tay nóng bỏng lướt qua
thân thể nàng, tất cả gói gọn chỉ trong một nụ hôn, một nụ hôn đã cướp đi
cả tâm hồn nàng, làm cho nàng gần như nghẹt thở và mê đắm hơn bao giờ
hết.

Rồi bất ngờ anh giật ra khỏi nàng, biến mất như hòa vào màn đêm vô

định xung quanh nàng. Nàng cảm thấy anh đưa tay lên mái tóc nàng. Rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.