ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 89

*

* *

Sáng hôm sau ngoài cửa phòng Sabrina có tiếng gõ nhè nhẹ. Nàng ậm

ừ phản đối rồi lại vùi mình sâu hơn vào cái chăn bông. Bầu trời đã chuyển
từ màu đen sang màu xám trước khi nàng nấc lên với một giấc ngủ mệt
mỏi. Pugsley đánh thức cô chủ bằng hàm răng của nó.

Nàng vươn vai ngồi dậy, rồi dụi dụi đôi mắt. Trước khi tiếng gõ cửa

vang lên lần thứ hai thì có một âm thanh khác gọi tên Sabrina.

Im lặng. Phút im lặng thuần khiết. Nỗi sợ hãi và kích thích tràn đầy

lồng ngực Sabrina. Nàng lao ra khỏi giường và chạy đến bên cửa sổ.

Sườn đồi vắng lặng. Những dải khói cuộn lên từ đống tro tàn đêm

trước đang dần hòa lẫn vào sương mù buổi sáng.

Mẹ nàng ló đầu ra khỏi cửa. “Thay quần áo nhanh lên con. Cha vừa

triệu tập một phiên tòa và ông ấy cần con có mặt”.

“Phiên tòa? … Nhưng vì sao ạ?”

Elizabeth cau mày. “Mẹ thật sự không thể nói với con. Nhưng chúng

ta nên có mặt để giúp ông ấy khi mà ông ấy đang cần đến chúng ta.”

Sabrina biết rằng tốt hơn nên vâng lời. Sợ rằng có thể bỏ lỡ việc gì đó

rất quan trọng, nàng không lãng phí thời gian để gọi một cô hầu nào đó,
nhanh chóng tháo dải lụa buộc nịt bít tất cùng áo ngực. Sau khi mặc cái váy
bằng tơ thơm ngát mùi oải hương và đánh vật với cái khóa áo ngực, nàng
lắc mái tóc cho đỡ rối và thắt nơ. Bất giác nàng sững người vì nhìn thấy
bóng mình trong gương. Với chiếc áo đen và đôi mắt thâm quầng, nàng
trông y như người đang chịu tang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.