ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 156

Ông Hòa từng nói tôi không nên gọi tên Trịnh Khải lung tung, là vì tên

của anh quá cao quý? Sao lúc tôi hỏi anh, tôi lại không hỏi tới nơi tới chốn,
sao lại đơn giản bỏ qua như vậy.

Trịnh Khải nói năm mười hai tuổi đến ở nhà Hân quận công. Lúc đó tôi

còn nghĩ đơn giản anh có quan hệ với Hân quận công hoặc là được cha mẹ
gởi gắm. Thế tử không ở phủ chúa lại đến ở một nhà quận công. Hơn nữa
những người xung quanh Trịnh Khải lúc nào cũng xưng hô, gọi anh là công
tử. Như vậy thì làm sao tôi có thể nghĩ ra được anh là thế tử.

Mọi người đang xem đua thuyền ở ngoài sông, tôi quay qua kéo ống tay

áo của Nguyễn Cảnh, hỏi:

- Tại sao thế tử mới mười hai tuổi đã đến ở nhà công tử?

Nguyễn Cảnh bị tôi hỏi thì tỏ vẻ ngạc nhiên:

- Sao nàng biết?

Sao tôi biết được ư? Không phải là do Trịnh Khải nói sao. Tôi hỏi việc

này thì có thay đổi được việc anh chính là thế tử không? Tôi buông tay, lắc
đầu rồi quay ra nhìn về phía bóng người mang áo bào đỏ đang ngồi trên
chiếc thuyền đằng kia.

Tôi đang chìm vào những suy nghĩ không đầu không đuôi thì Nguyễn

Hoàn đột nhiên lên tiếng:

- Đinh Thanh, sao mặt nàng trắng bệch như vậy?

Đinh Ngọc từ lúc sáng vẫn im lặng không nói tiếng nào, lúc này quay

qua cầm tay tôi:

- Sao tay em lạnh như vậy, có khi nào là bị trúng gió rồi không?

Tôi lắc đầu nói không có. Nguyễn Cảnh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.