ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 172

- Tiểu thư, phía trước rất đông người, chúng ta không đi tiếp được.

Tôi mở mắt, nhìn ra cửa sổ. Quả nhiên phía trước đang rất đông người,

lính có, nữ hầu có, xe ngựa sơn son thiếp vàng, lọng che đỏ thắm. Một
người phụ nữ bước từ trên xe xuống, tôi chỉ nhìn được nửa mặt, là một phụ
nữ ngoài ba mươi rất đẹp. Người đó mặc áo quần lộng lẫy, giày thêu kim
tuyến, tóc búi cao, trâm vàng lấp lánh. Những người hầu đứng chờ dưới
nhanh chóng đỡ bà lên kiệu gỗ để lính tráng khênh vào cổng.

Ra là người ở dinh thự lớn ban nãy tôi đã thấy. Người phụ nữ đó vào

cổng chưa bao lâu thì những thiếu nữ quần áo lượt là đứng đầy ngoài đường
cũng xếp hàng từ từ đi vào cổng. Những hòm gỗ cũng được lính khiêng từ
từ vào sau, đường bắt đầu thông thoáng.

Tôi nói Gạo xuống hỏi thăm thử là dinh thự của ai. Gạo xuống xe đến

hỏi người đánh xe ngựa bên đó, rất nhanh đã trở lại, nói rằng đó là hành
cung của Huyên phi mà chúa thượng cho xây riêng bên ngoài. Người phụ
nữ quý phái ban nãy chính là Huyên phi, còn những thiếu nữ đi sau là các
đào nương hát ả đào của vùng Tam Lộ - Ngũ Lãm.

Tôi gật đầu, nói xe ngựa tiếp tục đi. Tôi nhớ Trịnh Khải đã từng nói:

“Hiện nay ta đang ở với mẹ trên đường Thượng Đạo.” Như vậy có lẽ Huyên
phi chính là mẹ của anh. Tôi cười mình ngu ngốc, lúc anh nói ở cùng mẹ,
tôi cứ ngỡ đó hẳn là một phủ giống như nhà quận công. Thật không ngờ,
một hành cung bên ngoài phủ chúa lại có thể lớn như vậy, bên trong không
biết còn rộng như thế nào, sang trọng như thế nào.

Tôi thật sự không biết một chút gì về Trịnh Khải. Thế tử mà tôi thấy ở

bến thuyền, thế tử ở trong hành cung kia, thế tử có người mẹ cao quý, thế tử
có người cha ngồi trên ngôi báu, tôi đều chưa từng tưởng tượng ra được.
Rốt cuộc anh là người như thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.