ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 318

- Tôi không hề đụng đến chị nha, chị có ngã ra đó cũng không phải lỗi

của tôi. Đến lúc nằm ra đất cũng đừng tìm tôi đổ thừa này nọ.

Đám người hầu lại che miệng cười khúc khích, cô ta giận đến đỏ cả mặt,

tay vẫn đang chỉ về tôi, nghiến răng nghiến lợi:

- Ngươi…

- Ngươi gì nào? – Tôi cướp lời của chị ta. – Chị gái tôi xinh đẹp hiền

thục được cưới hỏi đàng hoàng. Còn cô? Chẳng phải cô quyến rũ được anh
rể tôi nên mới được về đây làm lẽ sao? Cô còn dám nhận danh xưng thiếu
phu nhân, thật không biết Trang quận công phu nhân biết được sẽ nói gì
đây?

Tôi không hề muốn nhận Phan Huy làm anh rể tí nào sau vụ Đinh Ngọc

bị oan ức đó, tôi cũng không muốn nói về chuyện lẽ chẵn làm gì. Thực ra
vợ lẽ vẫn có thể được cưới hỏi đàng hoàng nhưng cô ta thì lại không được,
căn bản nhà Trang quận công lúc đó coi thường xuất thân của cô ta nên mới
không chịu làm lễ cưới. Đó là sau này Gạo kể tôi mới biết được, hôm nay
nói ra chính là muốn chọc tức cô ta, muốn cho cô ta biết Đinh Ngọc không
phải dễ đụng vào.

Cô ta nghe xong mặt thoắt trắng thoắt xanh, cuối cùng vẫn là giận quá

mà quay người đi, trước đó còn bỏ lại một câu:

- Được lắm, hai chị em nhà cô thật cao quý. Tôi không đấu lại.

- Nếu biết vậy thì đừng có chọc vào chị tôi. – Tôi không kiêng dè đáp

lại.

Đinh Ngọc kéo tay tôi ý thôi đi, đừng nói nữa. Tôi hậm hực ngồi xuống,

Đinh Ngọc cầm quạt giấy quạt cho tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.