ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 355

- Thưa, tôi chỉ là bạn của Hoàn, lúc nãy đi ra phố tình cờ gặp lúc Vi Hà

gặp nạn nên lo lắng theo về đây. Thực sự không có chuyện gì lớn đâu ạ.
Vậy tôi xin phép trở về.

Bà ta nghe thấy tỏ vẻ không tin, Nguyễn Hoàn lắc đầu nói:

- Để người hầu của con kể lại cho cha mẹ được rõ. – Nói rồi gọi người

hầu vào, xong quay qua nói với tôi. – Đi, ta tiễn nàng ra cổng.

Tôi cúi đầu chào họ, bà ta định tiến lên thì bị chồng kéo lại vì thế chỉ có

thể trừng mắt nhìn tôi bước ra ngoài. Ra đến cổng tôi mới thở phào nhẹ
nhõm, còn Nguyễn Hoàn thì thở dài:

- Nàng thấy rồi đó, tính tình của Vi Hà giống mẹ nàng ta như đúc, rất

nóng tính nhưng thực ra cũng không xấu tính.

- Ồ, biết bảo vệ vợ mình rồi. – Tôi nghe ra được ý của Nguyễn Hoàn

muốn bênh vực vợ nên trêu chọc anh ta.

Nguyễn Hoàn mặt mũi xám xịt, liếc tôi một cái rồi quay người đi vào

trong. Tôi đứng ở ngoài nhịn không được bật cười, không ngờ anh ta sắp có
con rồi mà vẫn dễ bị trêu chọc như vậy.Hôm đó không đến thăm Đinh
Ngọc, tôi đành tự nhủ sáng mai sẽ đi nhưng trời vừa sáng thì người hầu đã
vào báo là có người tìm. Lúc tôi ra đến phòng khách thì thấy mẹ của Vi Hà
ngồi trên ghế, mẹ cả thì ngồi đối diện mặt lạnh nhạt, trên bàn còn có một
hộp gỗ.

Mẹ của Vi Hà nhìn thấy tôi thì mừng rỡ, đứng dậy kéo tay tôi ngồi

xuống ghế, giọng ngọt ngào, hoàn toàn khác hẳn với hôm qua:

- Tiểu thư Đinh Thanh mau ngồi xuống, tôi có mang vài món quà đến để

tỏ lòng cám ơn tiểu thư đã giúp đỡ Vi Hà, tiểu thư nhìn xem có thích
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.