ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 38

- Chị, lần sau em đi chơi sẽ nói cho chị biết trước.

Đinh Ngọc nghe tôi nói xong, bật cười, đẩy mặt tôi ra, gí ngón tay vào

trán tôi:

- Thật nghịch ngợm. Lần sau chị sẽ mách cha, xem cha xử lý em thế

nào.

Tôi cười hì hì rót nước uống. Đinh Ngọc hỏi tôi đã đi đâu, tôi nói tôi dạo

phố chơi, ra ao ngắm sen. Tôi còn rủ Đinh Ngọc lần sau đi ngắm sen.
Nhưng tôi không kể một chữ về chuyện tôi gặp Trịnh Khải. Một phần là sợ
việc tôi gặp con trai bên ngoài sẽ càng khiến Đinh Ngọc lo lắng, một phần
là tôi không muốn kể.

Đến tối ăn cơm, mẹ cả nhìn thấy tóc tôi vẫn chưa chịu búi lên gọn gàng,

liền nhẹ giọng nhắc nhở. Tôi định bịa chuyện đầu của tôi vẫn còn đau, nếu
búi lên sẽ khó chịu, nhưng nghĩ lại không dám nói, đành dạ qua loa. Quận
công thì chỉ cười, ông nói cứ để tùy ý tôi đi. Tôi mừng rỡ gật đầu tán thành.
Ông thấy thế lại càng cười lớn. Mẹ cả vì vậy sau này không bao giờ nhắc
nhở vụ tóc tai của tôi nữa.

Nhưng tôi vẫn thể hiện là một đứa con gái ngoan. Sáng hôm sau tôi để

Gạo tết tóc, quấn khăn tròn quanh đầu, cài thêm một trâm bạc, lại thả đuôi
tóc một bên. Còn về trang phục, hôm qua tôi thấy nó thú vị, còn hôm nay
tôi thấy nó rắc rối, nhưng vẫn nhẫn nại để Gạo mặc từng lớp cho tôi.

Dùng xong bữa sáng, quận công giống mọi ngày đi xử lý việc của trấn.

Mẹ cả và Đinh Ngọc tiếp tục chuẩn bị cho ngày giỗ, lên danh sách cần mua,
vật phẩm cúng tế, món ăn tiếp khách. Gạo, Hoa và các người hầu khác
trong phủ lăng xăng lau dọn, kê bàn, căng màn... Chỉ có tôi là rảnh rỗi
không việc làm. Tôi nói muốn về phòng nằm nghỉ.

Chưa về đến phòng tôi lại bị cánh cửa gỗ cuốn hút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.