ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 389

- Ta sẽ không gặp nguy hiểm nhưng công tử thì khác, chàng có kẻ thù.

Nếu như ta gặp phải chuyện gì thì chỉ cần cái danh con gái của Huy quận
công cũng sẽ không ai gây khó dễ cho ta. Ngươi biết điều đó đúng không?

Hải do dự sau đó thì gật đầu rồi im lặng. Tôi biết mình đã thuyết phục

được anh ta. Thực ra tôi cũng không tin có cái danh con gái của Huy quận
công là sẽ an toàn nhưng ít nhất tôi phải làm gì đó trong trường hợp Trịnh
Khải gặp nguy hiểm.

***

Tối đến, Hải vẫn không thể tìm được tên lính canh của Trịnh Khải vì vậy

tôi và anh ta đều chuẩn bị tinh thần để ra ngoài. Gần đến giờ Tý, cả phủ
chìm trong thứ ánh sáng mờ mờ của trăng tròn, tĩnh mịch và sương lạnh.
Tôi mang một áo bông thật dày, trùm đầu một chiếc khăn lụa lớn rồi nhẹ
nhàng đi ra ngoài. Tối nay, người gác cổng ở phủ đã bị Hải lén cho uống
thuốc mê nên hắn ngủ say không biết trời đất gì. Gạo sẽ làm nhiệm vụ gác
cổng và canh chừng mọi người trong phủ giúp tôi.

Lúc ngồi trên xe ngựa, Hải vừa đánh xe vừa liên tục dặn dò tôi đủ

chuyện, anh ta cứ nhắc đi nhắc lại là trong trường hợp nguy hiểm phải la to
lên để anh ta chạy qua giúp đỡ. Tôi ậm ờ đồng ý, tay không ngừng cầm chặt
con dao nhỏ được bọc vải cẩn thận. Con dao này rất nhỏ, thường dùng để
cắt chỉ trong may vá cho nên khả năng sát thương là rất nhỏ, đó là tôi nghĩ
vậy. Tôi mang theo nó như một vật phòng thân, chủ yếu là để có cảm giác
an toàn.

Miếu hoang nằm ở phía tây của thành Thăng Long, tức là không cần

phải ra khỏi cổng thành. Hải đánh xe ngựa đến một góc đường rồi dừng lại.
Anh ta đỡ tôi xuống xe, sau đó thì kéo xe ngựa vào một khoảng trống đằng
sau một bức tường đổ nát. Nương theo ánh trăng mờ mờ trên đầu, tôi có thể
thấy được xung quanh hoàn toàn yên tĩnh và lưa thưa vài ba ngôi nhà nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.