ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 439

Tôi gật đầu. Đôi mắt hẹp dài của Quang Bình nhìn tôi, khóe miệng hơi

nhếch lên:

- Tháng trước tôi dẫn thủy quân đánh thẳng vào Gia Định giết tên cai cơ

người Pháp, chút nữa là bắt được tên nhóc họ Nguyễn Phúc kia, coi như số
của hắn vẫn còn may mắn.

Nếu tôi đoán không nhầm thì tên nhóc họ Nguyễn Phúc trong lời của

Quang Bình chính là Nguyễn Phúc Ánh, hay chính là Nguyễn Ánh. Tôi cúi
đầu khẽ cười, đúng là số của Nguyễn Ánh rất may mắn, ít nhất thì người
chiến thắng cuối cùng và lên ngôi vua chính là ông ta.

- Đã hai năm không gặp, hình như danh tiếng của nàng càng ngày càng

xấu đi thì phải?

Tôi ngẩng đầu thấy anh ta đang mỉm cười thì bĩu môi đáp lại:

- Công tử nên thấy may mắn vì hai năm trước tôi đã từ chối công tử.

Quang Bình nghe thấy thì cười càng lớn sau đó mới nói:

- Thực ra bây giờ nàng suy nghĩ lại vẫn còn kịp.

- Tôi không thèm suy nghĩ lại.

- Không lẽ nàng muốn làm con dâu nhà quốc cữu? – Quang Bình cười

chế giễu. – Tôi thấy hắn ta và nàng có vẻ hợp nhau.

Hừ, tôi trừng mắt nhìn anh ta rồi quay người bỏ đi nhưng mới đi được

vài bước lại chợt nhận ra câu nói ban nãy của Quang Bình không thể nào lại
đơn giản như vậy. Tôi quay trở lại đứng trước mặt anh ta mà hỏi:

- Công tử nói đi xem trò vui, rốt cuộc là trò gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.