ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 472

- Đinh Thanh, tại sao em còn liên quan đến vị vương tử ấy?

- Em…

Đinh Ngọc thở dài đón lấy chiếc khăn lạnh từ tay Gạo rồi chườm lên

bên má bỏng rát của tôi. Chị nói:

- Em luôn giấu kín mọi tâm tư, chẳng lẽ đến chị em cũng không thể nói

được ư?

- Không phải. – Tôi lập tức phủ nhận nhưng cũng không biết phải trả lời

chị như thế nào.

Gạo tái mặt đứng bên cạnh ngập ngừng lên tiếng:

- Tiểu thư, không lẽ, vị công tử đó… vị công tử đó là vương tử Tông?

Tôi lặng lẽ gật đầu sau đó chậm rãi kể cho Đinh Ngọc nghe, lần đầu gặp

Trịnh Khải như thế nào, phát hiện ra thân phận của anh như thế nào…

- Em đã từng muốn rời xa anh ấy nhưng anh ấy quá cô độc, em không

nỡ. Hơn nữa, em cũng không thể khống chế được tình cảm của mình, càng
dấn càng sâu…

Đinh Ngọc ôm chặt lấy vai tôi:

- Đừng khóc, lát chị về hỏi anh rể của em chắc sẽ biết được tung tích của

vương tử Tông.

***

Trong lúc chờ tin của Đinh Ngọc thì tôi nghe Gạo kể lại chuyện tối hôm

qua. Ra ngay lúc tôi bị đánh đến ngất đi, Huy quận công cũng vừa đến gần
đó, nghe Trịnh Khải gọi tên tôi, ông hốt hoảng chạy đến, phát hiện người
nằm trên mặt đất, đầu chảy đầy máu chính là tôi thì vô cùng tức giận. Tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.