ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 54

- “Tố” là tơ trắng, “Như” là như cũ.

Tôi thuỗn mặt ra. Cậu ta nhìn thấy thì lắc đầu, nói tiếp:

- Tơ trắng ý chỉ người phẩm hạnh cao khiết.

Tôi như được khai sáng, gật gật đầu, cười:

- Ra là vậy. Cái tên rất hay. Ban đầu tôi cứ nghĩ sao tên chữ của cậu lại

nghe có vẻ nữ tính vậy. Ra là không phải. – Tôi cười ha ha.

Cậu ta đỏ mặt, chắc là nổi giận rồi. Tôi đưa tay bịt miệng chính mình, lại

ăn nói lung tung.

Cậu ta đứng dậy, phủi tà áo, nói:

- Điêu trùng tiểu kỹ.

Xong nhìn tôi một cái, đi mất. Tôi đứng dậy, mặt lại thuỗn ra. Cậu ta

vừa nói gì vậy? Tôi nhẩm nhẩm đi về nhà tìm người hỏi.

Tất nhiên lại là Đinh Ngọc. Lần này Đinh Ngọc nghe tôi hỏi liền ôm

bụng cười:

- Đinh Thanh ơi Đinh Thanh, câu đó đơn giản thế mà em cũng không

hiểu. Nghĩa là: tài chỉ vẽ được con giun.

Tôi đen mặt. Tố Như nói xéo tôi chỉ vẽ được con giun, chê tôi hiểu biết

ít ỏi, tài cán nhỏ mọn. Ấy thế nhưng tôi không hề tức giận mà còn cười to,
nhảy cẫng chân lên vui mừng đi về phòng trước con mắt ngạc nhiên của
Đinh Ngọc.

Tôi không tức giận một tí nào trước lời chê bai của một đứa con nít

mười hai tuổi, ngược lại, tôi đang rất vui sướng. Tôi vừa được một vị vĩ
nhân tương lai dạy dỗ, tôi thật có diễm phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.