Hồng Tam đã khai hết sự thực, hai người đàn bà hồn xiêu phách lạc, Ngọc
Tú run cầm cập. An Phủ hỏi Ngọc Tú, Ngọc Tú khai:
- Thoạt tiên Chu thị gian dâm với Tiểu Nhị, mẹ con gọi hai người về nhà.
Tiểu Nhị chòng ghẹo con nhiều lần, con không chịu nghe. Sau đó cưỡng
bức con ra vườn sau để gian dâm. Đến ngày rằm tháng tám, chuẩn bị cỗ
bàn trông trăng, ăn uống xong mẹ con giục con đi ngủ. Con hoàn toàn
không biết chuyện Tiểu Nhị chết.
An phủ lại hỏi Chu thị:
- Ngươi đã gian dâm với Tiểu Nhị, tại sao ngươi lại làm hại con gái ngươi,
hãy khai mau.
Chu thị hai hàng nước mắt đầm đìa, khai hết sự thực. An phủ lại hỏi Cao
thị:
- Tại sao ngươi mưu giết Tiểu Nhị?
Không thể chối cãi được, Cao thị đành phải khai rõ từ đầu. Sau đó tất cả
đều bị tống vào nhà lao.
An phủ căn cứ vào lời khai, lập bản án. Hôm sau sai huyện úy cùng với
pháp y áp giải bọn Cao thị tới cầu Tân Hà khám nghiệm tử thi.
Hôm ấy cả trong và ngoài thành đều náo động, người ta lũ lượt đi xem,
không sao kể xiết. Huyện úy áp giải họ tới Tân Hà, bật nắp quan tài, lôi xác
chết ra khám nghiệm, rồi lại bỏ vào quan tài. Huyện úy dẫn bốn người ấy
về thưa với An phủ:
- Đổng Tiểu Nhị tuy bị búa bổ vỡ sọ, song vẫn còn vết thắt cổ.
An phủ cho sai nha đánh mỗi người hai mươi gậy, tất cả đều ngất đi, một
lúc sau mới tỉnh. Họ lấy một chiếc cùm dài cùm Cao thị và dùng xích sắt
xích Chu thị, Ngọc Tú, Hồng Tam lại, rồi tống ngục. Vương Thanh theo
nha môn xử lý.