ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1081

tấc. Đau quá Triệu Thành không chịu nổi, vội cầm chặt lấy cổ tay Kiều thị
lôi ra, chiếc trâm theo tay ra ngoài, máu vọt ra, hắn ngã gục xuống đất ngất
đi. Tiếc thay cơn hứng tình vừa mới trào lên bỗng chốc tiêu tan, vợ cả, hai
vợ lẽ và bốn gái hầu vội vàng gói tàn hương vào khăn tay rịt vào mắt cho
Triệu Thành, rồi xúm vào, kẻ lôi người đánh Kiều thị, náo loạn cả lên.
Triệu Thành thiếp đi một lúc lâu mới ráng chịuđau đớn, nói:
- Được được! Mày là đồ khốn nạn, không theo ta thì thôi lại còn đâm ta mù
mắt. Mày không biết rằng mày làm mù mắt tao thì luật pháp của riêng tao
cũng rất công bằng.
Rồi hắn gọi con hầu dìu hắn vào trong nhà nghỉ, và cho gọi thầy thuốc đến
chữa trị. Bảo thê thiếp thay nhau coi giữ, không cho Kiều thị tự vẫn.
Thơrằng:

Chim ăn liền cánh ở bãi sông,
Tên bắn từ xa thật hãi hùng.
Giam hãm trong lồng sao thoát được,

Mịt mù thảm thiết tiếng lẻ loi.

Vương Tùng Sự áp tải đồ đạc đến nơi ở mới, quay trở lại thuê kiệu. Tới nơi
ở cũ chỉ thấy cửa trong cửa ngoài mở toang hoác, không biết vợ đã đi đâu.
Hỏi những người lân cận, họ đều nói không biết. Chỉ có Lưu Trại nói:
- Tôi vừa thấy một chiếc kiệu tới đón cô ấy đi, họ không phải là người của
ông thì là ai.

Nghe nói thế Vương Tùng Sự chưa biết phải làm thế nào. Một là mình
người nơi khác tới, không người quen biết; hai là một thân một mình biết
tìm đâu bây giờ. Đi tìm hai ba ngày nên chẳng thấy, trong lòng uất hận
không biết trút giận vào đâu. Vương Tùng Sự bèn đệ đơn kiện lên phủ Lâm
An, ghi tên cả hai người ở sát vách vào đơn kiện. Hai nhà này, một người là
Lưu Trại, một người họ Lam trạc sáu bảy, sáu tám, người Nam Tấm chuyên
làm đậu phụ. Mọi người đều gọi ông là Lam Lão Nhi, hay Lam Đậu Phụ.
Phủ doãn Lâm An cho gọi Lưu Trại và Lâm Đậu Phụ tới phủ đường thẩm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.