ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1122

thổ lộ cùng ai, kể cả những người thân thích. Ngay nhũng đứa con rứt ruột
của mình cũng không cho chúng biết, nếu chúng để lộ ra với bác chúng thì
sẽ thành tai họa. Bởi thế Tiền thị không dám hé răng, ngay những lúc quá
uất ức, muốn khóc lên cho vơi đi cũng không khóc được. Bởi thế lúc đầu
khí uất kết từ trong tì vị không điều hòa được, sau đó biến thành cổ trướng.

Uất khí nghẽn trong ngực,
Định nói phải nuốt vào.
Tích lại thành cố tật,
Chết đi ở suối vàng.

Tài sản tích góp được đều do chị tảo tần hơn mười năm trời, thấy mình
không thể sống được, chị dành lại một ít để lo việc chôn cất cho mình và lo
việc cưới vợ cho Kế Tổ, còn lại chị chia đều cho ba người. Chị dặn:
- Mẹ còn một chiếc hòm nhỏ, sau khi chôn cất mẹ xong, các con hãy mở ra,
đừng cho bất cứ ai biết.
Quả nhiên ba người con vẫn không mở ra xem, mà chỉ một lòng một dạ lo
chạy chữa thuốc thang cho mẹ. Song thuốc dù tốt cũng không hiệu nghiệm,
năm hết tết đến chị ôm hận từ giã cõi đời.

Đêm bên đèn oán hận
Thù này ngỏ cùng ai.
E rằng nơi chín suối
Vẫn ngậm tủi nuốt cay.

Ba đứa con khóc lóc kêu trời kêu đất, mua quan tài khâm liệm mẹ. Ai ai
cũng xót thương cho Tiền thị, mười tám năm trời khổ sở ở vậy nuôi dạy ba
đứa con nên người, không ai biết được chị quyết tâm nuôi chí báo thù.

Việc tang ma tạm xong, ba anh em nghĩ: "Mấy hôm trước mẹ dặn còn chiếc
hòm nhỏ, chưa biết chừng ở đó còn ít tiền chăng”. Nay việc ma chay đã
tạm xong, thôi thì hãy mở xem sao". Thế rồi họ vào nhà, mang hòm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.