ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1148

sáu hai bảy, người trông cũng được, song rất hiếu sắc, tất cả những con hầu
người hạ không kể đẹp, xấu hắn đều không buông tha. Khi còn nhỏ, thấy
em họ xinh xắn hắn đã mê tít. Vì định kiện hai chủ nợ tô nên hắn muốn
Bách Thanh Giang viết đơn kiện giúp, đến nhà hắn hỏi:
- Cậu có nhà không?
Khi ấy Bách Thanh Giang đã đến nha môn, Lam thị vẫn chưa dậy, ái Thư
thấy thế bước ra đáp:
- Không có nhà ạ!
Lam thị đang trên lầu, nghe thấy tiếng Từ Minh, nói vọng xuống lấy lòng:
- Ái Thư mời anh vào nhà đi con, mẹ xuống ngay đây!

Ái Thư mời Từ Minh vào nhà rồi đi pha trà.
Lam thị dậy vẫn cứ ngồi trên giường bó chân, mặc quần áo, rồi lại tới soi
gương chải đầu. Dưới này Ái Thư đã mang trà tới. Từ Minh đặt chén trà lên
bàn, hai tay chống lên đầu gối, ngây người ra nhìn Ái Thư, nói:
- Em Ái, anh nhớ hình như năm nay em đã mười tám tuổi rồi?
- Vâng ạ! - Ái Thưnói.
- Em vẫn chưa cho anh uống trà đấy! - Từ Minh nói. - Chị em mười tám
tuổi đã có con rồi.
- Anh có hai con rồi ư? - Ái Thư nói.
- Lại còn một đứa đang trong bụng chị nữa đấy. - Từ Minh nói. - Như thế là
ba đứa cả thảy.
- Chị ấy có đẹp không? - Ái Thư nói.
Từ Minh cố ý ghé sát đầu vào Ái Thưnói:
- Xấu lắm, không bằng cái móng tay của em đâu, sau này anh còn phải lấy
hai người vợ kế nữa.
Đang nói thì Lam thị xuống lầu, hỏi:
- Có phải đến về việc kiện cáo không?
- Cháu uống trà rồi đi ngay đây ạ! - Từ Minh nói.
- Ngày mai tôi bảo cậu đến gặp cháu. - Lam thị nói.
- Không cần đâu ạ! Ngày mai cháu đến.
Quả nhiên ngày hôm sau Từ Minh đến, vào nhà thấy Ái Thư ngồi một mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.