ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1149

như đang nghĩ ngợi điều gì. Hắn nhè nhẹ đặt tay lên vai cô nói:
- Cậu có nhà không?
Ái Thư giật mình đứng dậy nói:
- Bố em đi rồi, hôm qua em đã bảo bố em chờ anh, chắc ông uống say lại
quên rồi.
- Cô vẫn chưa dậy ư? - Từ Minh hỏi:
- Chưa dậy, - Ái Thư nói, - em đi gọi nhé.
- Đừng đánh thức cô dậy nữa. - Từ Minh nói.
Thế rồi anh ta kéo Ái Thư ngồi xuống.
- Sao lại thế này! - Ái Thưnói.
- Anh em ngại gì. - Rồi lại kéo tay cô nói. - Đôi tay em như búp măng,
không đeo xuyến đeo nhẫn gì ư?
- Nhà em nghèo lấy đâu ra những thứ ấy.
- Anh sẽ làm mối cho em một người để em được đeo vàng đeo bạc. Lúc đó
em phải tạ ơn anh thế nào đây?
Họ ngượng ngùng sán vào nhau hồi lâu, rồi Từ Minh giật lấy chiếc túi
hương liệu trên người ái Thư nói:
- Tạ ơn anh nhé!
Rồi hắn đứng dậy ra về và còn nói:
- Ngày mai anh lại đến.
Ái Thưbị hắn bám riết, cũng thấy rung động. Hằng ngày Bách Thanh Giang
vẫn đến nha môn tìm rượu uống.Lam thị không muốn dậy sớm, còn Từ
Minh vào kiếm cớ nhờ việc kiện cáo ngày nào cũng lân la tới, như vào chỗ
không người.
Hôm sau hắn đến mang một chiếc trâm vàng và hai chiếc nhẫn vàng, nói:
- Anh trả em chiếc túi hương liệu hôm qua.
- Cái gì đấy? - Ái Thư hỏi. - Anh nói đi.
Ái Thưthích quá, cầm lấy ngay. Từ Minh nói:
- Em ạ! Anh có chuyện muốn nói với em. Cậu là người nát rượu, không
biết để ý đến việc chồng con của em, khiến em lỡ cả tuổi xuân. Còn chị thì
em cũng biết rồi đấy, đã xấu lại ốm đau. Nhà anh thiếu một người đảm
đang như em. Chúng mình là anh em, thì còn chờ đợi gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.