ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 118

anh, lại còn tốn rượu mời anh?
Người ấy thấy ông là người tốt thực nên không dám phụ lòng, tự rót rượu
uống.
Thấy anh ta ăn uống thoải mái, Xương Bá vui vẻ hỏi:
- Anh tên gì? Ở đâu? Trông anh không phải là người xấu, sao không kiếm
việc gì làm, mà lại đi làm cái trò phạm pháp này.
- Con tên là Chu Ân. - Anh ta vừa ăn vừa đáp. - Nhà nghèo túng, mẹ lại ốm
đau không có tiền chạy chữa thuốc thang, nên con phải làm liều. Mong ông
tha tội.

Thấy hoàn cảnh anh ta nghèo khó, Xương Bá rất thương, cho anh ba lạng
bạc về làm vốn buôn bán kiếm lời nuôi mẹ.

Chu Ân chần chừ không dám nhận, nhưng Xương Bá cứ nhét tiền vào tay.
Chu Ân không dám phụ lòng tốt của ông, cầm lấy tiền rồi cảm ơn rối rít.
Về tới nhà anh ghé sát vào tai mẹ kể hết mọi chuyện, anh định lấy trộm rồi
được Xương Bá cho uống rượu và cho tiền như thế nào. Bà mẹ nói:
- Rất may, anh đã gặp được người tốt, nên không bị giải lên quan. Ở công
đường sẽ bị đánh đập, chửi mắng, và người ta lại còn đòi hỏi cái này cái
khác thì anh biết dựa vào ai. Chẳng may xảy ra việc gì thì tôi cũng chết chứ
chẳng phải anh. Lần sau đừng làm liều như thế.
Chu Ân nói:
- Đúng là con không còn cách nào khác nên mới làm thế, chứ đâu phải con
thích làm loại người lưu manh. Từ nay về sau con nghe lời mẹ.
Được Xương Bá giúp đỡ, hai mẹ con đều rất vui. Họ chờ đến sáng, sắp xếp
quang gánh, sắm lễ vật cúng thần tài. Khi cơm nước xong, không còn việc
gì phải bận tâm, Chu Ân ra cửa đứng nhìn vơ vẩn. Bỗng trời tối sầm lại, rồi
đổ mưa. Đúng lúc định đóng cửa vào thì thấy có người đến trước cửa nhà
anh trú mưa. Thấy người ấy quần áo ướt đẫm, Chu Ân động lòng thương,
trong tay đang sẵn có ít tiền vốn, anh nảy ra ý định cứu giúp người. Thế là
anh mời người ấy vào nhà, nhóm lửa cho người ấy hong quần áo, rồi hỏi:
- Ông người ở đậu? Định đi đâu mà lại gặp mưa thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.