ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1272

cũng được và bảo hãy mau mau dẫn nó tới.
Đang lúc bơ vơ, Từ Bằng Tử chẳng dám đòi hỏi chi nhiều, đành theo đạo
sĩ. Đúng là:
Nguyễn Sinh đường cùng thường rơi lệ,
Lý Bố, gia nô phải cạo đầu,
Kìa xem Vệ Hoắc phong hầu bởi
Tạm nhún mình nên đấng trượng phu.
Ngay ngày hôm ấy đạo sĩ dẫn Từ Bằng Tử tới gặp Lư Hàn lâm. Từ Bằng
Tử đứng sang một bên. Thấy anh nhã nhặn, ngài Hàn lâm rất vui, rồi hỏi họ
tên. Anh dùng tự làm tên, nói:
- Thưa ngài con là Từ Bằng.
Hàn Lâm cho người dẫn xuống thư phòng, gặp người con trai cả của ngài.
Lực học của Lư công tử rất xoàng, song do dựa vào danh vọng của cha mà
được vào trường. Trong nhà vẫn mời thầy về dạy, người thầy họ Trần ấy
vốn là một tú tài được phát học bổng.
Từ Bằng Tử tới, công tử giao cho anh chép một số bài. Từ Bằng Tử chép
rất cẩn thận rồi trao lại cho công tử. Thấy chữ viết đẹp chân phương, công
tử rất thích, nên nhìn anh bằng con mắt khác. Mấy hôm sau, công tử lại đưa
cho anh mấy bài văn mà hàng ngày công tử làm, bảo Bằng Tử chép để gửi
cho cha xem. Bằng Tử vừa viết vừa xem, trong đó thấy mấy câu chưa được,
anh không kìm nổi, rồi hứng lên chữa liều và cứ thế chép vào đưa cho công
tử. Công tử đọc lại, thấy chỗ sửa bèn gọi Bằng Tử tới, nói:
- Mấy câu này không đúng nguyên văn của ta.
- Tôi bỗng chốc bạo gan, thấy mấy câu ấy bèn sửa bừa.
- Chỗ sửa rất hay, xem ra anh cũng là người biết làm văn.
- Tôi cũng biết được chút ít.
- Thế thì tốt lắm, hôm qua bác Vương Niên phát hai đề mục của trường, tôi
ngại làm, anh thử làm xem sao.
Bằng Tử nhận lời, công tử mang ngay tới, chưa đầy một khắc Bằng Tử đã
làm xong đưa ngay cho công tử. Tuy không hiểu hết hay dỡ, công tử coi
như bài của mình, bảo Bằng Tử chép lại sạch sẽ rồi đưa ngay cho bác
Vương Niên. Vương Niên vốn là một tiến sĩ kỳ cựu, có con mắt tinh đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.