ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1274

Mắt xanh đấng văn nhân chưa gặp,
Đã lọt vào gương khách quần hồng.
Một hôm Phi Hồng biết được công tử tới nhà bác Vương Niên uống rượu.
Phi Hồng tìm một đôi nhẫn và một chiếc móc tai gói vào chiếc khăn là. Cô
vuốt tóc mai chải lại đầu rồi tới thư phòng. Thấy cô:
Búi tóc đen nhánh.
Mặt thoa phấn hồng.
Mặc áo xanh, quần vải áo nâu không sao sánh,
Lưng thắt giải là, chẳng khác nào liễu xuân mơn mởn thướt tha.
Đôi chân thon thả, giày hồng cao gót,
Cánh tay trắng ngần, áo lụa thêu hoa.
Tuy chẳng phải giai nhân lầu son gác tía,
Cũng coi như gái trinh khuê các trên đời.
Phi Hồng rón rén bước tới thư phòng, thấy Bằng Tử đang ngồi viết. Bằng
Tử hỏi:
- Chị Phi Hồng tới làm gì đó?
- Tướng công không có ở nhà, em đến chơi một chút.
Thế rồi cô chống hai tay xuống cạnh bàn Bằng Tử, xem anh viết, cô nói:
- Chữ anh viết đẹp quá, không như tướng công, chữ to chữ nhỏ xiêu xiêu
vẹo vẹo trách nào tướng công thích anh. - Rồi cô lại nói tiếp. - Hôm nay
tướng công đến nhà họ Vương uống rượu, bao giờ mới về?
- Bao giờ yến tiệc xong sẽ về, cũng phải đến tối đấy.
- Tướng công không có ở nhà, tôi tới làm bạn với anh có được không?
- Tôi không dám phiền chị.
Phi Hồng thấy trên giá có chậu hoa lan tứ quý đang nở rộ, cô đi tới ngắt hai
bông. Cài một bông len đầu, còn bông kia cômang tới cài lên búi tóc Bằng
Tử, nói:
- Hoa rất thơm.
- Đừng ngắt bừa. - Bằng Tử nói. - Sợ tướng công về sẽ trách mắng.
- Anh cứ yên tâm, có rượu mà không uống là chàng ngốc, có hoa mà không
hái là anh đần.
Thấy Bằng Tử cắm cúi viết, không để ý đến cô, cô bước tới ôm lấy vai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.