ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1275

Bằng Tử nói:
- Anh không sợ lạnh ư, tối qua tướng công nói với bà là muốn mua vải may
cho anh một chiếc áo bông mặc, anh là anh Man mà gặp vận may.
- Đây là ân nghĩa của tướng công, có gì mà nói vận may với không may.
- Anh Từ này. - Phi Hồng nói. - Em có cái này tặng anh, anh hãy nhận đi.
Bằng Tử cầm lấy xem, thấy có hai chiếc nhẫn và một chiếc móc tai, đoạn
lại đặt lên bàn như cũ, nói:
- Chị cầm lấy, tôi không dám nhận, tôi cũng không có chỗ để sợ rằng mẹ
tướng công tìm thấy thì quả là phiền phúc.
- Đây là của em, anh sợ gì. Nếu anh nói với tướng công thì tướng công là
một ông chủ tốt. Hơn nữa, mấy người làm thuê trong phòng của bà lớn
chẳng ai không tắt mắt. Song em không như họ nên bà lớn rất yêu quý em.
Anh Từ này! Chẳng giấu gì anh, anh có chuyện gì cứ nói với em, em sẽ nói
với bà lớn cho.
- Tôi chẳng có chuyện gì dám phiền tới bà lớn cả.
- Vật nhỏ mọn này anh không dám nhận lại còn trách em.
Phi Hồng có ý bước lại gần cầm lấy gói tặng phẩm ấy, rồi ôm chầm lấy
Bằng Tử, nhét bừa vào tay áo anh, rồi thừa cơ nắn anh mấy cái. Từ Bằng
Tử ngượng quá, đành phải bỏ đi.
Anh nói:
- Chị nên đứng đắn một chút, ông lớn mà biết được thìông ấy sẽ trị tội, lúc
ấy thật là bất tiện.
Thấy Bằng Tử không cắn câu. Phi Hồng nằm ềnh xuống giường khe khẽ
rên và hát gợi tình. Thấy cô ta cứ bám chằng chằng, không cách nào đuổi đi
được, Từ Bằng Tử sợ có người trông thấy bèn cố ý nói:
- Suýt nữa thì quên mất, tướng công bảo tôi ra cửa hiệu lấy sách. Tôi phải
đi đây, chị Phi Hồng ở lại đây một mình hay thế nào cho tôi khóa cửa.
Thấy Từ Bằng không mặn mà gì, Phi Hồng đành phải bò dậy, cầm lấy gói
tặng vật giấu vào tay áo, nói:
- Đồ ngốc, người ta tặng mà không lấy.
Rồi bỏ đi. Đúng là:
Thấy gái chẳng màn, Liễu Hạ Huệ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.