ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1307

Đứa bé ấy cứ túm chặt lấy anh, dù chết cũng không buông, bắt anh đền cho
bằng được. Những người xem cứ nhao nhao cả lên ầm ĩ, khiến cho Thời
Đại Lai không biết làm thế nào, nếu có thể chui xuống đất được thì anh
cũng chui ngay. Chiếc áo dài may bằng vải của anh cũng bị xé toạc chẳng
còn ra gì nữa. Bỗng anh thấy một trang nam nhi, thân cao bảy thước, hàm
râu rậm dài hơn một thước, trông như Quan Công. Bước tới rẽ mọi người
ra, vốc một vốc tiền trong túi trước ngực, bảo đứa bé:
- Hãy cầm lấy mang đi.
Sau đó, người ấy kéo Thời Đại Lai đi, nói:
- Tướng công hãy theo ta.
Cuối cùng đám đông bỏ đi. Bạn hãy xem người ấy ăn mặc thế nào.

Đầu đội khăn chữ nhất,
Thân mặc áo chiến bào.
Lưng đeo bao tên,
Chân đi giày ủng.
Tóc búi trang nghiêm,
Chòm râu phất phới.
Lưng sáng loáng thanh đao,
Mắt đằng đằng sát khí.
Sợ gì ma quỷ quấy rầy.

Lúc ấy Đại Lai uất quá, anh như người ngây dại, thuận chân đi theo ông ta
mấy chục bước. Người ấy kéo anh lên lầu của một tiệm lớn, ấn anh ngồi
xuống rồi lớn tiếng gọi rượu. Thời Đại Lai lúc này đã bình tĩnh trở lại nói:
- Tráng sĩ là ai, tráng sĩ lầm rồi.
- Mỗ là người Bắc Trực, có chút việc ngồi trên lầu chờ một người bạn đã từ
sớm, thấy ông đi đi lại lại trên đường. Ngay tôi nhìn thấy cũng không kìm
nén nổi, tôi ngờ rằng tiên sinh đang có việc gì bất đắc dĩ ghê gớm lắm,
đang định xuống lầu hỏi xem sao, không ngờ lại xảy ra việc này. Xin hỏi
tiên sinh vì cớ gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.