ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 37

- Trước đây chông gai khắp bốn phương bậc chí sĩ đóng cửa ở nhà. Nay đã
tạm yên, tôi muốn thả sức rong chơi, giải tỏa nỗi u uất trong lòng. - Được
đấy, được đấy! - Kỳ Tu nói.

Trước đây, nhà họ Tưởng muốn đuổi anh đi, chỉ riêng có Kỳ Tu không
muốn. Bởi Nhĩ Trừng là người nóng tính, hay nổi giận, không kìm được uất
ức. Sợ anh ra đi không đúng lúc tính mạng khó bảo toàn. Nay đã khác
trước, bởi thế nghe Nhĩ Trừng nói, Kỳ Tu bằng lòng ngay.
Kỳ Tu nói:
- Tôi có một người bác họ, tên là Trương Tuyết Nga, tên húy là Hằng Giả.
Hiện đang giữ chức Binh bộ Phương ty. Năm nay tôi phải đến huyện
Thượng Nguyên nộp thuế. Tiện đường sẽ ghé vào thăm ông, nhờ ông giúp
đỡ. Nếu anh muốn đi với tôi thì càng tốt. Song đi lần này phải có lễ vật quý
hiếm. Ở Đông Tây kinh người ta rất ưa thích những vật phẩm sản xuất tại
Bình Hồ. Vậy phiền anh tới đó mua giúp tôi ít quà tặng. Mọi việc đã có
người làm thay, anh hoàn toàn không phải vất vả gì.

Nhĩ Trừng bằng lòng ngay. Kỳ Tu bèn giao cho nhĩ Trừng bản ghi những
thứ cần mua sắm, đó là vải, bút Hồ và một trăm tám mươi lạng bạc. Ngoài
ra còn đưa cho anh hai mươi lạng làm tiền lộ phí, và một số giày làm quà
tặng. Rồi Kỳ Tu nói:
- Anh hãy tới thôn Trung Minh, huyện Đức Thanh, phủ Hồ Nam, hỏi thăm
tới nhà Thái Bình Tuyền. Thái Bình Tuyền là người thường xuyên trông coi
lương thực của nhà tôi, hãy nhờ ông ấy lo liệu, xong việc rồi cùng về một
thể. Tôi muốn nhờ ông ấy áp tải hàng hóa. Mùa đông năm ngoái, tôi đã gửi
thư hẹn ông ấy rồi.
Dặn dò xong, hai người uống mấy chén rượu chia tay. Tưởng Kỳ Tu bảo
Nhĩ Trừng:
- Tính anh ngang tàng, lại không chú ý ăn mặc. Chất lượng bạc không biết
phân biệt rõ ràng, sợ gặp kẻ xấu anh không kìm nổi, nên tôi khuyên anh
nên cố gắng kìm nén. Tôi chờ anh về, rồi cùng đi. Tháng giêng năm thứ hai
đã sắp hết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.