ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 40

Tam Bát đọc lại bốn câu thơ trong quẻ thẻ, lại thấy trong đó có hai chữ
"chung minh”. Rồi anh quyết định đến Chung Minh làm ăn. Tam Bát hỏi
thăm đường đi, rồi hỏi họ tên, địa chỉ người khách hàng, mong anh giúp đỡ.
Người khách ấy vui vẻ nhận lời. Khâu xong giày, Tam Bát không lấy tiền
công.
Đúng là:

Long đong chân trời khách,
Thương nhau kiếp bọt bèo.

Người hàng thịt họ Mục tên là Kính Huyên. Vì thương Tam Bát, nên anh
vui vẻ rủ Tam Bát cùng về. Anh nói:
- Đi thuyền rất tiện, ngày mồng tám ta cùng về nhé!
Hai người đi thuyền về tới Chung Minh, Tam Bát tạm ở nhờ nhà Kính
Huyên. Sáng sớm đi làm, tối mịt mới về. Công việc bề bộn, đến cơm trưa
cũng chẳng kịp ăn.
Lại nói tới Sa Nhĩ Trừng, khởi hành từ Nam Kinh, đi mất chín ngày mới tới
Chung Minh. Làng này không lớn lắm, nhân dân đều trồng dâu, gai. Chỉ
thấy:

Bờ ruộng quanh co,
Sông ngòi lượn khúc,
Tre trúc uốn cong, mái tranh thấp thoáng,
Đậu mạch trổ hoa, trắng xóa cánh cò,
Lão ông phưỡn bụng, miệng lẩm nhẩm, lượng mưa tính nắng.
Lão bà tóc rối, tay bận rộn kéo kén chăn tằm.
Giống như canh Võng Xuyên, dâu đồng rợp bóng,
Chẳng khác suối Đào Hoa, tùng bách chen nhau.
Mây gió nơi đây, khiến Tiêu Lý cũng phải ngẩn ngơ
Ánh chiều bến cũ, đến Đại Si thôi đành gác bút.

Nhĩ Trừng tay xách hành lí, đưa mắt nhìn phong cảnh làng quê mang dáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.