ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 695

người, cớ sao lại vu vạ cho con. Đúng là ngài dồn người sống vào chỗ chết.
- Mày không cướp của giết người thì mày lấy đâu ra chiếc túi này? - Quan
hỏi.
- Xin ngài đừng lo, - Cảnh Tinh nói, - nó đã biết mời thầy chữa bệnh, dùng
bạc để tạ ơn, biết đền ơn, cho nên không thể coi nó như loại sói tầm thường
được. Nếu nó thấy con bị oan nhất định nó sẽ tới công đường đối chất, thì
lập tức sẽ sáng tỏ, mong ngài tha thứ.
Quan lập tức chuẩn y, lệnh sai nha áp giải Cảnh Tinh tới Nam Lĩnh. Vào
hang sói xem, thì chẳng thấy con sói nào, chỉ thấy đống xương khô ngổn
ngang trên đống cỏ. Sai nha giận dữ quát:
- Kiều Cảnh Tinh, mày là đồ chó, lừa dối quan, làm chúng ta mất công trèo
đèo lội suối, tìm sói của mày. Thếbây giờ sói đâu? Hãy mau gọi nó ra đây.
Nếu nó ra thì thôi, nó mà không ra thì mày sẽ no đòn.
Kiều Cảnh Tinh trèo lên núi hướng ra bốn phía gọi, song không thấy đáp
lại. Xem ra trời sắp tối rồi, sai nha vừa đi vừa chửi, giơ tay định tống, Kiều
Cảnh Tinh cuống lên, nước mắt giàn giụa, khóc kêu trời kêu đất.
“Tìm chó sói, gọi trời xanh, nước mắt như mưa không sao nói được. Nghĩ
lại xưa kia ta học nghề y, kỹ thuật không tồi, nửa để tích đức, nửa để kiếm
tiền. Trời ơi! Đáng ra phải được quanh năm yên ổn, bốn mùa vô sự, có
nhiều khách hàng, mua vườn tậu ruộng. Thế mà tại sao lại làm tôi khốn khổ
thế này. Bỗng dưng bị kiện, khiến tôi phải chịu oan khuất. Vì sói mời tôi
chữa bệnh, biếu tôi một vài lạng bạc. Về nhà bán bạc chi dùng lại gặp số
phận long đong thế này. Lão Sử bảo ta giết con cướp của, kiện lên quan. Ta
không nhận, quan rút roi, tay thước cùm kẹp tra khảo ta đủ điều. Ta van nài
ngài nhón tay làm phúc, ngài mới bằng lòng cho giải đến đây. Trời đất ơi!
Vào hang không thấy sói, tìm khắp mọi nơi, gọi khô cả cổ, từ sáng sớm tới
giờ đã gần tối rồi, mà chẳng thấy đâu. Sai nha hằm hằm tức giận, miệng
chửi, tay đánh. Đúng là ta chẳng khác nào người trồng hoa mà bị chết oan.
Đã gặp khó khăn nay càng khó khăn thêm. Trời ơi! Hay là trước đây ta mắc
nhiều tội lỗi, mất hết lương tâm. Suy xét kỹ, bấm đốt ngón tay tính toán, thì
chẳng thấy chỗ nào ta làm nên tội. Hay là vì ham làm giàu, coi mạng người
như trò đùa, mặc cả trước, thấy nhiều tiền thì bán thuốc tốt, ít tiền thì làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.