ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 103

Đến đây thì cha Phối Hợp không thể tránh trả lời được nữa.

– Nhưng con quá nóng nảy đấy, con ạ – ông ta vừa đáp vừa khàn khàn

ho và sửa lại chiếc áo chùng dày đang mặc. – Không nên suy xét về Chúa
như vậy dù là do còn trẻ. Chúng ta không có khả năng nhận thức được
Đấng Sáng Tạo. Người tồn tại ở bên ngoài chúng ta. Ngay cả chủ nghĩa duy
vật cũng phải thừa nhận rằng thế giới tồn tại ngoài ý thức chúng ta, Chúa
càng như vậy.

– Xin lỗi cha, nhưng ta nên gọi sự vật đúng tên của nó thì hơn. Bên

ngoài ý thức chúng ta thì không có Chúa.

– Con tin như vậy?

– Vâng, chính vì thế con mới nói.

– Thôi được, chúng ta sẽ không nói hết ngay làm gì. Cứ cho là chúng ta

sẽ tổ chức một cuộc thảo luận nho nhỏ về học tập đi. Nhưng để đến khi cầu
nguyện xong đã. Còn bây giờ thì con hãy làm ơn đưa ta đến nhà nguyện.

Theo lôgic sự việc, chỉ riêng việc cha Phối Hợp dành cho Apđi vinh dự

được cùng cầu nguyện trong nhà thờ của chủng viện thì đã phải được hiểu
là dấu hiệu thiện ý. Và lẽ ra, người học sinh chủng viện có nguy cơ bị khai
trừ kia phải lợi dụng hoàn cảnh thuận lợi này mới đúng.

Họ đi dọc theo hành lang, đi trước là cha Phối Hợp, đi sau nữa bước và

hơi dịch sang bên là Apđi. Nhìn dáng dấp thẳng tắp của người giáo sĩ, nhìn
bước chân đầy tự tin của ông ta, nhìn chiếc áo chùng đen rộng thùng thình
trùm đến tận sàn, tạo cho ông ta một vẻ đường bệ đặc biệt, Apđi cảm thấy
trong con người ông ta có chứa đựng một sức mạnh đã hình thành hàng thế
kỷ, một sức mạnh mà trong từng công việc trần thế đều bảo vệ những giáo
luật của đức tin và trước hết là tuân theo những lợi ích của bản thân. Chính
là với sức mạnh chống đối có từ bao đời này mà anh sẽ phải chạm trán trên
con đường tìm kiếm chân lý trong cuộc sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.