ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 104

Nhưng lúc này cả hai đều đang đi đến gặp Đấng Tối Cao mà họ đều tin

tưởng, tuy mỗi người tin theo kiểu riêng của mình, và đều muốn nhân danh
Đấng Tối Cao mà truyền cho bao kẻ khác những ý nghĩ chung cho mọi
người về thế giới và về vị trí của con người trong thế giới đó. Cả hai đều hy
vọng vào Người bởi, vì Người hiểu biết hết và độ lượng vô cùng. Và họ cứ
như vậy mà đi…

* * *

Nhà nguyện chủng viện vào giờ đó vắng vẻ, vì vậy có cảm giác như nó

không đến nỗi nhỏ lắm. Còn ngoài ra thì đấy là một nhà thờ bình thường,
chỉ có điều là ở mãi cuối bàn thờ tối tăm, gương mặt Chúa Giêsu đóng
khuôn một cách nghiêm nghị trong mái tóc đen thẫm với ánh mắt chăm
chú, nghiêm khắc, hiện lên quá trắng trẻo dưới ánh nến mờ mờ. Hướng tới
Người là ánh mắt và ý nghĩ của hai kẻ đang quỳ sụp trước bàn thờ – đấy là
viên giáo sĩ và chàng giáo sinh trẻ tuổi còn chưa bị mất quyền tự do suy xét
riêng vào lúc này. Cả hai đến đây với niềm hy vọng được chuyện trò riêng
tư với Người vì Người có thể đối thoại đồng thời vào bất kỳ lúc nào với một
số lượng vô hạn những kẻ muốn hướng tới Người, thực tế là với toàn thể
nhân loại, tại bất kỳ chỗ nào trên trái đất. Đó chính là khả năng có mặt tại
khắp nơi của Người.

Cả lần này cũng vậy, trong khi cầu nguyện, mỗi người đều muốn giải

bày cùng một lúc nỗi lo âu của mình, những nỗi buồn của mình và những
lời biện minh cho các hành động của mình xuất phát từ niềm tin vào Người,
mỗi người đều cố xác định mối tương quan giữa bản thân mình với vũ trụ
tưởng tượng mà trong đó họ chỉ chiếm một vị trí cực nhỏ trong một thời
gian cực ngắn, mỗi người vừa làm dấu vừa cảm ơn Đấng Sáng Tạo vì họ đã
may mắn được sinh ra trên đời, và mỗi người đều cầu khẩn…

– Thưa cha, đúng thế đấy, – Apđi xác nhận.

– Đó, con thấy chưa? Điều ấy chứng tỏ rằng sở dĩ tuổi trẻ có đặc tính cực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.