ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 139

Pêtơrukha bực bội phẩy tay – Người ta có lôi cậu đến đây đâu? Cậu lúc nào
cũng lảm nhảm về Chúa, lúc nào cũng cái này tốt cái kia xấu, sao cậu cứ
làm hỏng việc của chúng tớ thế? Sao cậu cứ gây rắc rối thế? Vậy mà vừa
đánh hơi thấy tiền là cậu đã lao ngay đến đây và suýt rơi vào hàm sói nữa!

– Tớ đâu muốn gây rắc rối, tớ muốn làm mọi việc tốt đẹp lên thì có –

Apđi quyết định là sẽ phải bộc lộ nhiều hơn dự tính – Cậu chẳng hạn,
Pêtơrukha ạ, cậu có vẻ là một chàng trai thông minh, nhưng thật vô lý là
cậu lại không hiểu rằng cậu đang đi đến chỗ phạm tội…

– Thì đã sao! Thế cậu đang đi đến chỗ nào?!

– Tớ đi là để cứu vớt!

– Cứu vớt? – Pêtơrukha giận dữ hét to – Vậy cậu sẽ làm gì để cứu vớt

chúng tớ? Kể đi xem nào!

– Trước hết chúng ta phải ăn năn trước Chúa và trước mọi người…

Apđi ngạc nhiên thấy Pêtơrukha và Lenca không phá lên cười. Chỉ

Pêtơrukha là nhổ một cái, dường như có một chất bẩn gì đó rơi vào mồm y.

– Ăn với chả năn! Lại bịa đặt nữa rồi đấy – gã càu nhàu. – Cậu cứ việc

mà ăn năn, còn chúng tớ sẽ kiếm tiền. Chúng tớ cần tiền, cậu hiểu chứ?
Thật đơn giản và rõ ràng! Còn cậu thì cứ việc ăn năn đi! Và nếu cậu đùa thì
hãy đùa cho thận trọng hơn! Nếu Anh Cả biết được là ở đây cậu lung lạc
chúng tớ thì cậu sẽ đừng hòng về đến nhà, cậu hãy nhớ như vậy! Tớ nói với
cậu như nói với một người bạn đấy. Đừng có làm rối trí chúng tớ, đối với
chúng tớ thì tiền là trước hết! Lenca, cậu hãy nói xem cậu cần cái gì? Chúa
hay tiền nào?

– Tiền – Lenca đáp.

Apđi yên lặng một lát. Anh quyết định trì hoãn, gác câu chuyện lại.

– Đủ rồi, chúng ta chuyện trò thế là đủ rồi, ta hãy chuẩn bị về đi –

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.