ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 152

vào câu chuyện. – Chúng mày ngồi không đấy làm gì? Đi mà chuẩn bị đi!

Hai gã lẳng lặng bỏ đi để thực hiện nhiệm vụ mà chắc hẳn đã ước định

từ trước. Hạ lệnh xong, Grisan nhìn đồng hồ:

– Một tiếng nữa chúng ta sẽ bắt đầu chiến dịch lên tàu. Cậu sẽ được thấy

việc đó diễn ra như thế nào – y hứa hẹn với Apđi. – Quy định của chúng tớ
rất nghiêm khắc. Kỷ luật như trong quân đội đổ bộ. Mà chúng tớ quả thật là
một đội quân trung thành vô hạn đối với Tổ Quốc, Tố Quốc viết hoa đấy
nhé. Cả cậu cũng phải hành động đúng mệnh lệnh. Không được “có thể”
hay “không thể” gì hết. Nếu mọi người đều hành động đúng quy định thì
đến tối chúng ta sẽ đến được ga Gianpắc-Xax.

Grisan im lặng đầy ý nghĩa. Sau đó, y ném một cái nhìn hí hửng đầy độc

địa về phía Apđi rồi vừa nói vừa cười khẩy, để lộ chiếc răng sứt:

– Bây giờ ta nói về chuyện chính, về lý do đã đưa cậu đến đây. Cậu cứ

ung dung đã, đừng vội. Vậy thì trong cái thế giới tội lỗi mà cậu bước vào
một cách lạ lùng này, việc này ta sẽ nói đến sau, tình thế của cậu là như sau:
Cậu là kẻ đi tìm kiến anasa. Cậu đã ràng buộc với chúng tớ và cậu lại biết
quá nhiều nữa. Cậu có vẻ như không phải đồ ngốc đâu, nhưng cậu tự chui
vào bẫy đấy chứ. Vậy bây giờ cậu hãy làm ơn đáp lại lòng tin cao cả của tớ
bằng một giá cao không kém.

– Ý cậu muốn nói gì?

– Tớ nghĩ là cậu tự đoán ra được…

– Đoán là một chuyện, còn nói thẳng lại là chuyện khác.

Cả hai yên lặng một lát chờ cho hết tiếng ầm ầm của đoàn tàu chạy qua,

mỗi bên đều chuẩn bị theo kiểu riêng của mình cho cuộc tranh luận quyết
liệt mà giờ đây không thể tránh khỏi nữa. Vào giây phút đó, Apđi bất giác
nghĩ rằng quan hệ giữa con người với nhau hình thành thật kỳ lạ: ngay cả ở
đây, giữa thảo nguyên trơ trụi này, nơi mà hình như mọi người đều bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.