ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 170

– Grisan này – Makhats quay sang hắn, – sao ta lại ngồi không thế này?

Chúng tớ vừa bàn bạc chung và quyết định là ta sẽ hút cho khoái một lát,
được không? Ta còn thì giờ kia mà, ta hút cho khoái một lát nhé? Thủ
trưởng thân mến ạ, tớ có một loại thuốc cực kỳ, loại thuốc mà ngày xưa chỉ
kẻ trộm thành Bátđa mới hút được đấy!

Grisan thoáng đưa mắt nhìn Apđi: – Thế nào, ý kiến cậu ra sao? – Hắn ta

im lặng một chút, chờ lúc thuận tiện buông ra một câu:

– Làm đi!

Ai nấy tươi tỉnh lên, túm tụm chung quanh Makhats. Y lấy đâu đó trong

áo bludông ra một nhúm anasa, chính là loại thuốc cực kỳ mà ngày xưa chỉ
kẻ trộm thành Bátđa mới được hút. Y cuộn một điếu thuốc to, hít một hơi
đầu tiên rồi truyền điếu thuốc theo vòng tròn. Mỗi người đều say sưa hít
khói chất anasa rồi truyền cho người tiếp theo. Khi đến lượt Pêtơrukha, y
thèm khát kéo một hơi dài, nheo mắt lại, rồi đưa điếu thuốc cho Apđi:

– Này Apđi, làm một hơi đi! Sao thế, anh chàng hói? Hút đi, đừng ngại,

việc gì phải rụt rè như con gái ấy nhỉ?

– Không, tớ không hút đâu, đừng có nài tớ! – Apđi gạt phắt đề nghị của

Pêtơrukha.

Pêtơrukha lập tức nổi tự ái:

– Cậu vẫn không bỏ được cái tính cha cố của cậu! Cái tính ấy ăn sâu vào

cậu rồi! Người ta muốn làm điều tốt cho cậu, vậy mà cậu lại khinh mạn họ.

– Tớ đâu có khinh cậu, cậu nói không đúng!

– Nói với cậu chỉ phí công! – Pêtơrukha phẩy tay, hít một hơi nữa rồi

chuyền điếu thuốc cho Makhats. Với vẻ nhanh nhẹn của dân vùng Cápcadơ,
Makhats đưa nó cho Grisan.

– Bây giờ đến lượt cậu đấy, thủ trưởng ạ. Làm một hơi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.