ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 267

gì làm anh lo lắng, dằn vặt, như đám mây đan tụ lại ở chân trời, – đó là
những ý nghĩ về Inga. Giờ đây, anh nhìn cả cuộc đời anh và cả tương lai
anh qua tấm lăng kính này – cuộc đời anh được quyết định bởi tình hình
công việc tại thành phố Giambun xa xôi. Không, nếu anh không thể làm
được một việc gì đó thì không nên nghĩ đến chuyện này, phải tránh xa, tránh
xa những ý nghĩ ấy. Nhưng thật đáng tiếc, anh không gặp được người trung
uý hay nổi giận kia. Khi Apđi gõ cửa phòng công an, một người công an
bước lại gần anh.

– Anh cần gì?

– Tôi… Đồng chí hiểu không, tôi muốn gặp một đồng chí trung uý, –

Apđi giải thích, linh cảm thấy là hành động này chẳng đem lại kết quả gì.

– Thế tên đồng chí ấy là gì? Chỗ chúng tôi có nhiều trung uý lắm.

– Đáng tiếc là tôi không biết tên đồng chí ấy, nhưng nếu tôi gặp thì tôi sẽ

nhận ra ngay.

– Nhưng anh cần gặp đồng chí ấy để làm gì?

– Biết giải thích thế nào cho đồng chí nhỉ? Tôi muốn trò chuyện, trao đổi

một lát…

Người công an tò mò nhìn kỹ anh:

– Thế thì anh hãy xem xem, biết đâu anh sẽ tìm thấy đồng chí trung uý

của anh.

Nhưng lần này, ở trong phòng, ngồi bên bàn cạnh máy điện thoại là một

người khác đang nói chuyện với một ai đó. Apđi xin lỗi rồi bước ra. Trong
lúc bước ra, anh thoáng liếc nhìn chiếc lồng sắt, nơi toán tội phạm bị bắt đã
từng ngồi trước đây. Song lần này thì chiếc lồng đó trống không.

Và dù Apđi có cố gắng lẩn tránh thế nào chăng nữa, anh lại trở về với

những ý nghĩ cứ day dứt làm tình làm tội anh. Chuyện gì xảy ra với Inga?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.