ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 317

G

III.2

Tiếng khóc của loài sói

uliumcan phải vất vả lắm, phải vừa dỗ dành vừa vuốt ve mới đưa
được bé Kengies đi ngủ, còn chị thì thức đợi chồng. Chắc hẳn anh

cũng sắp về rồi. Khi đàn chó sủa rộ ngoài sân, chị quàng chiếc khăn ấm lên
vai và bước sát đến bên cửa sổ. Đèn pha sáng rực xé toang màn đêm, chiếc
xe con của giám đốc nông trường quành lại cạnh chuồng cừu lớn là nơi
chăn giữ lũ cừu đẻ. Guliumcan nhìn thấy Bôxton bước xuống xe, chia tay
với những người ngồi trong xe rồi đóng sập cửa lại, sau đó chiếc xe quay
ngoắt lại và lăn bánh đi. Chị biết rằng chồng chị sẽ không vào nhà ngay.
Trong những trường hợp như vậy, lúc đầu anh thường đi vòng một lượt các
bãi thả cừu và nhà kho, ngó vào dưới mái che lợp cỏ khô, hỏi thăm bác gác
đêm Kuđurmát xem tình hình trong ngày ra sao, súc vật có bị chết không,
có đẻ non không, có sinh được nhiều cừu con không…

Vừa đốt nóng bếp bằng những thanh củi đã chuẩn bị từ trước để đón

chồng bằng thức ăn nóng sốt và nước trà ngon – thiếu trà ngon thì cuộc
sống đối với Bôxton chẳng có nghĩa lý gì nữa, – Guliumcan vừa lắng nghe,
chờ lúc tiếng chân chồng vang lên trên ngưỡng cửa. Tuy chưa đến lúc ấy
nhưng chị đã cảm thấy sung sướng. Chị hình dung thấy bé Kengies trở
mình trên giường ấm áp, chép chép môi khi bộ ria lạnh giá của bố chạm
vào. Thường thường, Bôxton tự tay cho bé đi ngủ, trước đấy anh chơi đùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.