ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 324

Cả con đực Tastrainar cũng hú theo nó. Em nghe thấy không, nó rống lên
như bò bị chọc tiết ấy.

Cả hai im lặng, nín thở.

Ou-ou-u-u-ua-a-a! Và những tiếng nức nở man rợ, đầy buồn bã, lại vang

xa trong màn đêm mênh mông.

– Nó làm gì đấy, nó hú gì thế? – Guliumcan hoảng sợ thầm thì.

– Nó đau khổ chứ còn gì nữa.

Cả hai lại im lặng một lát.

– Thật tai hại! – Bôxton bực tức nguyền rủa. – Em nằm đây trông con để

con khỏi thức dậy. Và em cũng đừng sợ, em có còn bé bỏng gì đâu! Đấy là
con sói cái đang hú đâu đó quanh đây. Nó than khóc lũ con nó đấy. Biết làm
gì bây giờ được? Còn anh, anh sẽ đi xem xét tình hình các chuồng trại nhé.

Anh vừa nói vừa vội vã mặc quần áo rồi không tắt đèn, bước ra gian

ngoài đi giày, sau đó anh quay lại phòng trong tắt đèn, bước ra gian ngoài
rồi đi hẳn sau khi đóng sập cửa gian ngoài lại. Chị nghe thấy tiếng bước
chân anh bên dưới cửa sổ, anh lẩm bẩm chửi rủa rồi anh thét gọi chó:
“Giaixan! Giaixan lại đây!” – sau đó tiếng bước chân anh lặng dần. Đúng
lúc đó lại vang lên tiếng hú kéo dài của con sói cái và tiếng hú trầm đục của
con sói đực hoà theo. Trong tiếng hú của chúng, những âm thanh đe doạ và
cuồng nộ sôi sục chuyển dần thành tiếng than khóc. Nhưng sau đó, nỗi
tuyệt vọng và giận dữ điên cuồng lại trào lên để rồi lại chuyển thành lời van
xin năn nỉ…

Không thể chịu nổi, không thể yên tâm được khi nghe tiếng hú này.

Guliumcan bịt chặt hai tai rồi ra cài móc cửa lại, dường như lũ sói có thể
xộc vào nhà. Sau đó chị run rẩy trùm kín người trong tấm khăn len trở lại
giường, không biết phải làm gì và đồng thời hoảng sợ vì lũ sói lại có thể hú
nữa khiến đứa bé thức giấc. Chị sợ nhất là bé Kengies thức giấc và khiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.