ĐOẠN ĐẦU ĐÀI - Trang 330

Bôxton là lao động tiên tiến (những kẻ độc miệng bàn tán là nếu vào những
năm vinh quang xưa cũ thì Bôxton nhất định sẽ bị đày đi Xibêri như một
tên Kulắc rồi), còn Badarbai chỉ là một người chăn cừu Á Châu bình
thường chẳng có gì nổi bật. Những người như anh ta thì vô khối trong các
vùng núi non và thảo nguyên, họ chăn dắt những đàn súc vật hàng triệu con,
móng của chúng giẫm nát cỏ khiến cỏ không mọc nổi nữa. Vả lại, yêu cầu
đối với mỗi người một khác, Bôxton là một loại, anh ta lại là một loại khác.
Trong khi Bôxton tiến lại gần, trong đầu Badarbai rối lên bao ý nghĩ. “Cái
gã Kulắc ấy sao lại đột nhiên đến sớm như vậy nhỉ? Chưa bao giờ có
chuyện như vậy hết!” – Badarbai băn khoăn tự hỏi. “Anh ta đến đây nhằm
mục đích gì? Vì lẽ gì?”… Badarbai định mời Bôxton vào nhà nếu tình hình
đã như vậy, nhưng sau khi nghĩ đến chỗ ở của mình, cơ ngơi điêu tàn của
đội chăn cừu của mình, và nhất là sau khi nghĩ đến mụ vợ Turxun Thâm
Tím thảm hại và độc ác của mình (mụ ta làm sao có thể so sánh nổi với
Guliumcan!) anh ta gạt bỏ ý định ấy.

Đến gần khu trú đông Taman, Bôxton ghìm ngựa lại ở rìa sân và đưa mắt

nhìn khắp các phía. Thấy Badarbai ở cạnh mái che, anh liền tiến lại. Cả hai
dè dặt chào nhau – Bôxton vẫn ngồi nguyên trên yên. Badarbai vẫn tiếp tục
làm việc của mình. Tuy nhiên không bên nào thấy việc đó có gì xúc phạm
đến mình.

– Tôi gặp anh thế này thật may quá – Bôxton vừa nói vừa đưa bàn tay

vuốt phẳng bộ ria.

– Anh thấy đấy, tôi chẳng đi đâu cả. Nếu không cần giữ bí mật thì anh có

thể cho biết mục đích của anh không?

– Có gì bí mật đâu kia chứ? Tôi đến đây có việc.

– Một người như anh không bao giờ đến đâu mà lại không có việc –

Badarbai kênh kiệu, – tôi nói đúng không nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.