ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1355

- Vụ này giản dị lắm, có điều hai vi hãy nghe tại hạ thuyết minh: Ngựa ở

đây đáng giá mười lạng một con, mà bọn thủ hạ của huynh đài chỉ trả có
một lạng.

Thế là mười mới được một, không khỏi thua thiệt cho chủ ngựa.
Chàng cố ý đề cao giá tiền gấp đôi, chỗ dụng tâm bất quá là làm khó dễ.
Nói một cách khác là làm bộ không muốn bán ngựa cho họ.
Văn Chương lạnh lùng hỏi:
- Ngựa ở đây bán đắt thế ư?
Triệu Tử Nguyên nghiêm nghị đáp:
- Ngựa ở Mã Trấn nổi tiếng thiên hạ, còn ngựa nơi khác thì bốn, năm

lạng là mua được...

Một tên hán tử tức giận la lên:
- Ngươi nói bậy.
Triệu Tử Nguyên cười lạt hỏi:
- Sao huynh đài vừa mở miệng đã mắng người?
Người kia hỏi lại:
- Chúng ta đã hỏi giá tiền, chỉ có năm lạng một con, sao ngươi dám bảo

mười lạng?

Triệu Tử Nguyên lắc đầu đáp:
- Lúc nãy khác, bây giờ khác.
Văn Hoa lạnh lùng hỏi:
- Tại sao bây giờ khác?
Triệu Tử Nguyên nghiêm nghị đáp:
- Vi bọn họ chưa biết người mua ngựa là tay phú hào đệ nhất thiên hạ

nên đòi giá tiền quá thấp. Sau tại hạ nói ra chúng mới biết. Và tại hạ mới là
người đứng ra làm việc này.

Văn Chương tức giận hỏi:
- Triệu đại hiệp, phải chăng đại hiệp muốn gây rắc rối một cách vô lý?
Triệu Tử Nguyên đáp:
- Ngựa ở Trung Nguyên không giống ngựa ở ngoài quan ải, tại hạ rắc rối

ở chỗ nào?

Văn Chương hằn học hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.