ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 162

Những phát chưởng liên hoàn của Tô Kế Phi cực kì thần tốc mà hắn vận

đầy đủ kình lực, song Võ Băng Hàm vẫn coi như không. Nàng thủng thẳng
nhảy xuống ngựa rồi vung bàn tay ngọc một cách ung dung xoay quanh
một vòng.

Tô Kế Phi tuy chưởng lực hùng hậu mà như đá liệng xuống biển mất

tăm, chẳng thấy tăm hơi gì.

Triệu Tử Nguyên đứng bàng quan không khỏi ngấm ngầm kinh hãi, vì

chàng biết Tô Kế Phi là tay hảo thủ bậc nhất nổi danh võ lâm, công lực cao
thâm khôn lường. Hôm trước ở trong nhà mật thất hắn đã vung tay phá tan
“Đà Đao chưởng” của Đinh Vi Lỗ thì chưởng lực của hắn đã đến trình độ
thần sầu quỷ khốc. Không ngờ bây giờ chưởng lực của hắn lại bị cô gái nhỏ
tuổi ra chiêu hời hợi cũng đủ giải trừ. Chàng khiếp sợ đến ngẩn người ra.

Lại nghe Tô Kế Phi lên tiếng:
- Công phu tuyệt hảo!
Đồng thời hắn phóng chưởng ra như gió, thân hình nhảy vọt lên không.

Tay trái hắn mượn thế xoay lại một cái đã phóng ra chiêu tuyệt kỹ độc môn
là “Phi Vân thập bát chưởng”.

“Phi Vân thập bát chưởng” vừa phóng ra, chưởng phóng rít lên vù vù ở

không gian, khí thế mãnh liệt phi thường.

Võ Băng Hàm thấy đối phương tấn công ào ạt, quả nhiên không dám đón

tiếp mà phải vọt người lùi lại năm sáu bước.

Tô Kế Phi không rượt theo, thu chưởng về nói:
- Tô mỗ xin cáo biệt!
Rồi hắn gọi Hề Phụng Tiên băng mình chạy đi vọt qua đỉnh đầu Võ Băng

Hàm. Chớp mắt đã ra xa ngoài mười trượng.

Võ Băng Hàm la lên:
- Hãy khoan!
Nàng toan tung mình rượt theo nhưng lại sợ Triệu Tử Nguyên thừa cơ

trốn mất, đành giương mắt lên nhìn bóng sau lưng hai người mất hút vào
trong bóng đêm.

Võ Băng Hàm quay lại nhìn Triệu Tử Nguyên bằng cặp mắt tức tối, tựa

hồ chàng là nguyên nhân để cho Tố Kế Phi và Hề Phụng tiên trốn thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.