ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 164

Triệu Tử Nguyên định thần nhìn quanh bốn mặt thì thấy núi non chót

vót. Xa xa đã nhìn thấy bóng tòa cổ bảo thấp thoáng nhô lên như một hòn
đảo mà cũng giống một con thú khổng lồ ẩn nấp. Giữa lúc đêm khuya
phong cảnh càng âm thầm lạnh lẽo.

Võ Băng Hàm nói:
- Từ giờ trở đi, một mình ngươi tìm cách trà trộn vào trong bảo.
Thị tuyến của Triệu Tử Nguyên dừng lại trên tòa cổ bảo, lòng chàng xúc

động vô cùng thành ra Võ Băng Hàm nói câu gì cũng chẳng lọt vào tai
chàng.

Chàng lẳng lặng tự chủ:
- “Ta đã trở về đến Thái Chiêu bảo. Vụ công án ngày trước có thể dần

dần khám phá ra được...”

Võ Băng Hàm thấy chàng ngơ ngẩn lại nổi cơn tức giận hỏi:
- Gã ngốc này! Ngươi đã nghe thấy ta nói gì chưa?
Triệu tử Nguyên đột nhiên như người choàng tỉnh giấc, liền nở nụ cười

cầu tài tỏ ý xin lỗi đáp:

- Xin cô nương nói lại cho nghe một lượt.
Võ Băng Hàm hằn học khẽ giậm chân nói:
- Ta chỉ dẫn ngươi tới đây thôi. Từ giờ một mình ngươi tiến vào cổ bảo.
Trước khi ngươi động thân, ta nhắc ngươi một điều...
Triệu Tử Nguyên giục:
- Xin Võ cô nương nói cho nghe.
Võ Băng Hàm trầm ngâm tựa hồ sắp xếp tư tưởng lại rồi nói:
- Đầu tiên là ngươi cần hiểu rõ nội tình trong cổ bảo. Chủ nhân Thái

Chiêu bảo là một cao nhân nổi danh trong võ lâm tên gọi là Triệu Phi Tinh.
Hai mươi năm trước Triệu Phi Tinh bị kẻ thù mướn Chức Nghiệp Kiếm
Thủ hạ sát.

Triệu Tử Nguyên nghĩ bụng:
- “Vụ này ta đã biết rồi, hà tất thị phải nói nữa?”
Tuy bụng nghĩ thế nhưng không nói ra miệng.
Võ Băng Hàm lại nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.