ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 193

Triệu Tử Nguyên đứng bên ngoài lầu ngó hồi lâu không thấy gì nữa.

Chàng cảm thấy tinh thần mỏi mệt, quay đầu lại nhìn Hề Phụng Tiên cách
chỗ chàng chừng năm thước thì thấy lão vẫn giữ nguyên tư thế cũ nhìn
trộm vào sự vật bên trong lầu.

Lão áo đỏ đột nhiên bật lên tràng cười nham hiểm, rồi cất tiếng hỏi:
- Ông bạn ẩn mình đã nghe đủ chưa?
Hề Phụng Tiên phản ứng rất mau lẹ, lập tức rụt đầu lại. Trong lúc vội

vàng lão liếc mắt nhìn lại chỗ Triệu Tử Nguyên ẩn bỗng lão giật mình kinh
hãi vì trên xà nhà không thấy chàng đâu nữa, chẳng hiểu tại sao tự nhiên
chàng lại mất hút không một tiếng động? Lão cất tiếng khẽ gọi:

- Tiểu ca...
Không có tiếng người đáp lại mà chỉ thấy tiếng mình quanh quẩn bên tai.
Lão còn đang ngần ngừ thì lão áo đoạn ở trong lầu đã phóng chưởng

đánh bật cửa sổ xô ra ngoài.

Chưởng phong này rất kỳ quái, nó như từng đợt sóng ào ào đẩy tới.
Hề Phụng Tiên kinh hãi co tay mặt lại đẩy mạnh người về phía sau rồi

chênh chếch đưa lên.

Người áo đoạn quát lớn:
- Chạy đường nào?
Lão lại vung tay mặt phóng chưởng đánh vào quãng không. Chưởng

phong ào ào nghe rất quái gở.

Hề Phụng Tiên đang lơ lửng trên không, xoay tay phóng chưởng đánh

xuống.

Hai luồng chưởng lực đụng nhau nổ ra một tiếng “sầm” rùng rợn.
Hề Phụng Tiên nhờ chưởng phong phản chấn đẩy lên cao tới năm, sáu

trượng. Bây giờ lão không rảnh để chiếu cố đến sự yên nguy của Triệu Tử
Nguyên được nữa. Lão lộn đi mấy vòng bay ra ngoài bức tường vây trang
viện.

Lão áo đoạn không ngờ đối phương thoát khỏi bàn tay mình. Bất giác

ngẩn người ra. Lão chống tay vọt mình qua cửa sổ.

Trong thời gian chớp nhoáng này, trên vách lầu mé Tây lại có một bóng

người lướt đi như bay. Chỉ hai cái nhô lên hụp xuống đã đến giữa sân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.