ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 393

Mụ vừa dứt lời thì trong sương phòng mé hữu ở hậu viện có thanh âm

vang lên:

- Bây giờ mới nói thì chậm quá rồi! Đáng tráng là các vị làm huyên náo,

chúng ta đã bị kinh động từ sớm rồi.

Câu nói chưa dứt, luồng kình phong trước phòng xô đẩy. Hai bóng đen

từ trong cửa sổ đồng thời vọt ra. Người họ còn lơ lửng trên không bay vòng
thành đường cánh cung coi rất ngoạn mục rồi từ từ hạ xuống.

Mọi người định thần nhìn ra thấy hai hán tử đã đứng đó. Mé tả là người

mặt mũi ốm o, tay cầm gậy trúc. Còn người đứng bên hữu cao mà xương
xương, nhưng khí độ bất phàm.

Triệu Tử Nguyên chú ý nhìn hai người thấy áo vá hàng trăm mụn, bất

giác la thầm trong bụng:

- “Cái bang... Bọn anh kiệt Cái bang đã tới.”
Mã Ký ngó đối phương một cái rồi hỏi:
- Phải chăng các vị là những cao thủ Cái bang sao lại ưa dính vào chuyện

của người ta?

Hai người đưa mắt nhìn nhau. Hán tử bịnh hoạn đứng ở mé tả lên tiếng:
- Giữa đường thấy chuyện bất bình ra tay can thiệp thì có thật, còn dính

vào chuyện người ngoài thì tệ bang không dám.

Hán tử cao gầy mé hữu nói tiếp:
- Vả lại, vụ này coi không thuận mắt, chẳng thể không can thiệp được.

Các hạ thử nhìn lại hành vi xem có đáng chăng? Vì câu chuyện nhỏ bằng
hạt đậu mà phá hủy cặp mắt của người ta thì thật là thủ đoạn tàn nhẫn...

Hai người một tung một hứng khiến cho Mã Ký tắc họng hồi lâu không

nói lên lời. Sau một lúc hắn hắng dặng một tiếng đáp:

- Nầy, mấy ông bạn Cái bang! Gia chủ là hạng người nào mà để mấy ông

phóng túng cuồng ngạo? Nếu mấy ông thấy để cái đầu trên cổ nặng quá thì
ta cất đi cho.

Hán tử cao gầy cười khanh khách hỏi:
- Chủ nhân của các hạ là ai? Xin tha thứ cho tại hạ cô lậu hẹp hòi, chưa

được văn danh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.