ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 471

- Đào Hoa Nương Tử, Nương Tử nói giỡn chăng? Thằng nhỏ này...
Đào Hoa Nương Tử mặt lạnh như sương, ngắt lời:
- Thằng nhỏ này muốn đi đâu cứ để gã tùy tiện. Nhâm đương gia, Lục

bang chủ, hai vị lấy lý do gì để ngăn cản gã?

Nhâm Hắc Quỳ và Lục Xuyên Bình không ngờ Đào Hoa Nương Tử lại o

bế một gã thiếu niên lạ mặt. Hai người đứng thộn mặt ra. Cả Triệu Tử
Nguyên cũng ngạc nhiên. Sau một lúc, Nhâm Hắc Quỳ nổi lên tràng cười
rộ đáp:

- Đào Hoa Nương Tử nói phải lắm, chúng ta chẳng có lý do gì để ngăn

cản gã tiểu tử này...

Hắn nói tới đây, đột nhiên vung tay điểm tới. Một dây chỉ phong tập kích

Triệu Tử Nguyên. Hai người đứng gần nhau mà Nhâm Hắc Quỳ nhằm
trúng huyệt đạo không trật mảy may.

Triệu Tử Nguyên thấy Nhâm Hắc Quy vẻ mặt ra chiều bất thiện lại tập

kích một cách đột ngột, chàng vội cúi mình xuống, hai chân chàng giao
nhau chuyển động điểm trên không mấy cái.

Bộ pháp chàng coi như nước chảy mây trôi. Vị trí cùng đúng thời gian

đều bước rất đúng. Thân pháp của chàng lúc này bất giác đi vào “Thái Ất
Mê Tung Bộ” mà văn sĩ trung niên đã truyền thụ cho.

Nhâm Hắc Quỳ điểm vào quãng không, hắn biến sắc nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Nhậm mỗ coi lầm ngươi mất rồi.
Đào Hoa Nương Tử lướt người về phía trước trầm giọng hỏi:
- Ta đã bảo để gã đi, phải chăng Nhâm đương gia muốn coi chiêu thức

“Long Trì Phiêu Hoa” của Ngũ Hoa Động?

Nhâm Hắc Quỳ ngẫm nghĩ một chút rồi cùng Lục Xuyên Bình lạng

người tránh sang bên để nhường lối. Nhâm Hắc Quỳ vẻ mặt âm trầm nói:

- Sở dĩ Nhâm mỗ nhường lối là vì vụ này không liên quan gì đến mình.

Đào Hoa Nương Tử, Nương Tử nhìn nhận cho rõ, đừng tưởng bọn tại hạ sợ
chiêu “Long Trì Phiêu Hoa” của Ngũ Hoa Động mà phải nhượng bộ...

Triệu Tử Nguyên không chờ hắn nói hết lời đã tung mình vọt vào rừng

rậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.