ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 698

Trương Cư Chính dương to cặp mắt chiếu ra những tia hào quang nhìn

thẳng vào mặt Tư Mã Thiên Võ.

Tư Mã Thiên Võ cảm thấy đối phương mắt sáng như điện không tự chủ

được, bất giác cúi đầu xuống.

Trương Cư Chính hỏi:
- Phải chăng các vị do Thổ Man Khả Hàn phái đến hạ sát lão phu?
Tư Mã Thiên Võ sửng sốt đáp:
- Đừng hỏi nhiều vô ích. Trương thủ phụ! Tại hạ muốn động thủ rồi.
Gã rút khí giới đánh soạt một cái. Một luồng hàn khí giàn giụa khắp

phòng.

Trương Cư Chính vẻ mặt vẫn oai nghiêm, miệng lẩm bẩm:
- Xuất sư chưa đánh người oan thác, thật khiến anh hùng giọt lệ rơi.

Trương Cư Chính này sắp chết về tay tiểu nhân ở triều đình thì bây giờ có
chết về lưỡi kiếm của tráng sĩ cũng vậy thôi. Đầu ta đây, tráng sĩ lấy đi.

Tư Mã Thiên Võ ngần ngừ cầm trường kiếm từ từ giơ lên.
Triệu Tử Nguyên rất đỗi khẩn trương. Chàng ngấm ngầm đưa ngón tay

ra nhằm vào huyệt Huyền Cơ trên mình Tư Mã Thiên Võ. Chàng chỉ chờ
gã tiến lên một bước là lập tức điểm tới...

Trương Cư Chính giục:
- Động thủ đi!
Nhưng Tư Mã Thiên Võ không bổ kiếm xuống. Gã ngó thấy hai mắt

Trương Cư Chính đẫm lệ, bầu nhiệt huyết trào lên, thở dài nói:

- Thôi đành! Tử Tư chết mà nước Ngô mất, Võ Mục chết mà nhà Tống

suy.

Ta giết Thủ phụ còn tệ hơn là giết muôn vàn áo vải nhà Đại Minh. Sao ta

lại hồ đồ thế được?

Gã thu kiếm về xoay mình vọt ra.
Triệu Tử Nguyên thở phào một cái, tiếp tục đi theo. Hai người lướt đi

như đôi cá giữa tiếng quát tháo của bọn quân sĩ, dời khỏi phủ đệ Chương
thái thú rồi mất hút vào trong bóng đêm.

Ngoài thành Hành Dương, Tư Mã Thiên Võ phóng ngựa chạy như điên.

Vó ngựa cuốn cát bụi mịt mù. Ngọn gió đêm thổi vi vút trên đầu khiến thần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.