ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 833

nhưng cử động này là thừa.

Tạ Kim Ấn cũng dùng phép truyền âm đáp:
- Cái đó chưa biết thế nào. Sự tình e rằng không giản dị như vậy...
Đột nhiên lão dừng lại đưa mắt ra hiệu cho Tạ Kim Chương rồi rảo bước

tiến về phía trước.

Tạ Kim Chương ngó Triều Thiên Tôn Giả và Hồng Giang nằm dưới đất

nói:

- Hai người này hãy còn hôn mê bất tỉnh...
Tạ Kim Ấn đáp:
- Đành tạm thời để họ ở đây, lúc trở lại sẽ giải cứu.
Bỗng nghe thanh âm trầm trầm làm chấn động màng tai:
- Họ Tạ kia! Rượu mời lão không uống, lại muốn uống rượu phạt.
Tạ thị huynh đệ lờ đi như không nghe thấy tiếp tục tiến về phía trước.
Thanh âm kia lại vang lên:
- Anh em túc hạ đã mắc lưới rồi dù có giẫy giụa cũng vô ích. Không tin

thì ngửng đầu lên mà coi.

Tạ Kim Chương đằng hắng một tiếng chú ý nhìn ra, thấy ngoài một

trượng bóng người lố nhố trên đống mồ mả. Trong đám này có tới bốn
người, một người che mặt bằng tấm khăn đen còn ba người là Võ Khiếu
Thu, Yên Định Viễn và hán tử bịnh hoạn.

Nguyên ba người đã là những cao thủ võ lâm hiển hách một thời huống

chi còn người che mặt bản lãnh cao thâm khôn lường. Bọn họ đồng thời ở
một chỗ khiến cho người Tạ Kim Ấn phải hãi hùng.

Tạ Kim Ấn trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, chân tiến thêm mấy bước,

lạnh lùng nhìn bọn kia. Trong bọn đối phương cũng không ai dám gây lại
Chức Nghiệp Kiếm Thủ. Cặp mắt lão lấp loáng ánh hàng quang, nét mặt lộ
vẻ khác lạ mà khó hiểu.

Bốn người tám con mắt nhìn chằm chặp Tạ Kim Ấn. Lão cũng trợn mắt

nhìn lại đối phương. Cả hai bên hồi lâu không nói câu gì.

Trong bầu không khí tĩnh mịch, sát khí giàn giụa, nguyệt sắc lu mờ, gió

đêm vi vút tưởng chừng chỉ bị sát hại, kêu gào. Sau cùng Võ Khiếu Thu lên
tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.