ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 965

- Không dám! Tiểu tử! Bất quá lão phu chịu đòn thay ngươi mà thôi.
Nguyên Triệu Tử Nguyên muốn ra tay cứu viện Trường Bạch song anh,

nhưng Đồ Thủ Ngư Phu đã ra chiêu trước. Triệu Tử Nguyên không hiểu tại
sao lão lại ra tay để đỡ mình? Triệu Tử Nguyên chấp tay nói:

- Nhãn quang của tiền bối thật là sắc bén. Tiểu tử xin tạ lễ.
Đồ Thủ Ngư Phu đáp:
- Mục đích của chúng ta như nhau, hà tất phải khách sáo!
Triệu Tử Nguyên động tâm tự nghĩ:
- “Nhãn quang lão này thật ghê gớm! Chẳng lẽ lão nhìn rõ cả tâm sự

mình.”

Chàng toan đáp lời thì Phan Xuân Ba xua tay nói:
- Tiền Trấn! Cao Nguyên! Chúng ta đi thôi.
Tiền Trấn không phục hỏi:
- Nếu chúng ta bỏ đi thì trở về phúc bẩm với Tổng quản thế nào?
Phan Xuân Ba cười lạt đáp:
- Những bậc đại anh hùng đại hào kiệt đã vì mục đích mà tới thì khi chưa

đạt được, người ta chẳng buông tha đâu. Chúng ta dùng kế dĩ dật đãi lao
chẳng hay hơn ư?

Mấy câu trước là lời khích tướng, còn câu sau ý nói nếu bọn Triệu Tử

Nguyên có hành động đêm nay thì bọn chúng sẽ chờ đợi. Vấn đề là ở chỗ
Triệu Tử Nguyên có dám đi hay không?

Đồ Thủ Ngư Phu thủng thẳng đáp:
- Phan Xuân Ba! Ông bạn đừng dùng lời nói thử lòng bọn ta. Hay dở gì

thì đến đêm cũng quyết định một trận sống mái.

Phan Xuân Ba nói:
- Xin sẵn sàng chờ đợi.
Dứt lời hắn cùng bọn Tiền Trấn kéo nhau đi.
Trường Bạch song anh cũng chắp tay nói:
- Đa tạ Đồ tiền bối đã ra tay viện trợ.
Nguyên Đồ Thủ Ngư Phu họ Đồ tên gọi Tiêu Tài, là người ngay thẳng

mấy đời ở đảo Trường Sơn ít khi gặp lão bôn tẩu giang hồ. Chuyến này nếu
không có chuyện Trương thủ phụ chắc lão cũng chẳng đến kinh thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.