ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 126

Điềm tĩnh sửa sang áo quần, cô không nói câu nào, cầm lấy áo khoác

và túi xách, mở cánh cửa sau lưng. Cánh tay bị Hà Chí Bân níu lại, anh
nhìn cô, "Anh tiễn em."

Gạt tay anh ra, cô mở cửa rồi đi.

Cô đi rồi, Hà Chí Bân không đuổi theo.

Trầm mặc đứng bên cửa một lúc, anh tìm thuốc lá trên người rồi châm

lửa, rít hai hơi, sải bước đi về phía bàn ăn.

Trên mặt bàn bằng gỗ thật sáng bóng, một chiếc túi xách Birkin màu

đen đặt bên lọ hoa cắm hoa tươi. Hạ Vi nhìn Hà Chí Bân cầm chiếc túi, cô
bước nhanh sang, giành với anh.

Đàn ông thật sự dùng sức, thì phụ nữ hoàn toàn không đấu lại. Hà Chí

Bân ngậm thuốc trong miệng, mặc cho cô lôi kéo, động tác tay không hề bị
ảnh hưởng. Chiếc túi xách bị dốc ngược, ví tiền, khăn giấy, mỹ phẩm linh
tinh rơi văng vãi đầy trên bàn dưới đất.

"Anh trả lại cho tôi... Trả lại cho tôi... Đồ khốn nạn! Mẹ nó anh là đồ

khốn nạn!" Hạ Vi không giành lại anh, nên đánh lưng anh.

Hà Chí Bân không phản ứng, nhanh tay lẹ mắt gạt ra một chùm chìa

khóa trong đó. Anh đi về phía ban công, khi đi tháo một chìa trong đó ra,
mở cửa sổ, ném mạnh vào đêm đen.

Quay trở lại phòng khách, không buồn nhìn người phụ nữ đang khóc

đỏ cả mắt lấy một cái, anh ném chìa khóa còn lại lên bàn, đi vào phòng, nhà
vệ sinh, ném hết quần áo đồ dùng mà cô để lại đây ra ngoài.

Hạ Vi lao tới cửa nhà vệ sinh, ôm anh từ phía sau. Hà Chí Bân hít sâu,

ném hết quần áo trong tay, đẩy tay cô ra rồi xoay người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.